\”Hắt xì!\”
\”Sao lại để lạnh như này, chẳng giống em gì cả.\” Chu Vĩ Thành nghe thấy tiếng Giai Tần về, liền dời máy tính sang một bên và đến bên hắn. Áp hai bàn tay ấm áp của mình vào đối phương để truyền hơi ấm. Da Giai Tần rất lạnh, chạm vào có chút không thích nghi nổi.
\”Em không để ý thời tiết, ai biết được đêm nay lạnh đến vậy đâu.\” Giai Tần biết bản thân có quyền, hắn dơ tay ôm lấy cả người Chu Vĩ Thành, cho hai bàn tay đã lạnh cóng đặt ở eo anh.
Chu Vĩ Thành bị hắn làm cho rùng mình nhưng vẫn ôm lại \”Này, lạnh lắm đấy.\”
Giai Tần lại chỉ cười ngốc dụi đầu vào cổ anh, cố tình xoa rồi nhéo eo ấy, trêu nghẹo cảm thán \”Dạo này anh béo lên đúng không?\”
\”Em-\” Bị người yêu chê béo, Chu Vĩ Thành cứng họng sau đó lại ủ rũ \”Đều không phải tại em sao?\”
Giai Tần có tài nấu ăn rất tốt, hắn luôn nấu đúng khẩu vị của Chu Vĩ Thành, bất cứ khi nào chán tay không có gì làm hắn đều sẽ làm thêm đồ ngọt, không đưa cho anh thì cũng để tủ lạnh. Đêm hôm không có Giai Tần ở đó, Chu Vĩ Thành mở tủ lạnh thấy đồ ngọt, không kiềm được lại ăn.
Khẩu vị của Chu Vĩ Thành là đồ ngọt, Giai Tần để ý anh trong cốt truyện luôn sẽ tiến đến bàn đồ ngọt đầu tiên khi dự tiệc. Ngoài ra, mỗi lúc kiếm tới phòng làm việc đưa đồ, lại thấy ở sọt rác là vỏ bánh ngọt, dù có ở góc kín hắn cũng để ý hết đấy.
\”Đùa thôi, anh uống ca cao không.\” Tiếng cười của hắn phát ra bên tai Chu Vĩ Thành.
Trời lạnh này uống ca cao nóng là tuyệt nhất.
\”Để anh pha.\” Anh ta không thể để người bệnh làm được. Còn chưa nói người bệnh này là người yêu.
\”Em đi thay quần áo đi, cứ lấy của anh ấy.\” Nó có mùi thoang thoảng của thuốc lá, Chu Vĩ Thành vẫn nhớ Giai Tần có nói hắn hút thuốc ở lần gặp thứ hai nên đã không hỏi.
\”Được rồi.\” Giai Tần kéo eo Chu Vĩ Thành lại gần, hôn lên má anh một cái \”Nhớ đừng cho quá nhiều sữa nha.\”
Hắn không thích ngọt lắm đâu, với lại làm vậy sẽ mất vị nguyên chất của nó.
Rồi mới tách ra, đi về phòng Chu Vĩ Thành.
[Ting!~]
[Chỉ số hạnh phúc của Chu Vĩ Thành tăng lên 68%]
Chỉ là thay quần áo, Giai Tần rất nhanh sau đó đã xong. Hắn kiếm tới Chu Vĩ Thành đang ở bếp, ôm lấy anh từ đằng sau và lại gục đầu xuống.
\”Ca Cao xong rồi.\” Chu Vĩ Thành quay người lại đối diện với hắn. Đôi đồng tử xám dịu dàng, khác với cặp mắt đỏ khiến người khác phải e dè của anh. Chu Vĩ Thành yêu Giai Minh Tần, yêu từng cử chỉ của hắn, yêu gương mặt đó, yêu đôi mắt dịu dàng nhìn mình.
Giai Tần thuận theo Chu Vĩ Thành cùng anh hôn môi. Hôn xong không quên hôn thêm một lần nữa lên má, vốn dĩ là cố tình để đành lạc hướng anh.
Chu Vĩ Thành nâng tay lên, hình như Giai tần vừa đeo cái gì đó vào ngón tay anh ta.
Viên ruby nhỏ nằm gọn giữa chiếc nhẫn, bao quanh nó là chất liệu bạc sáng chói, rất vừa vặn ở ngón tay. Cũng như đặc biệt nổi bật ấy.