[Novel] Lma – Hãy Gặp Nhau Khi Còn Sống – Chương 11 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Novel] Lma – Hãy Gặp Nhau Khi Còn Sống - Chương 11

Shin Ho, người nãy giờ vẫn chăm chú nhai thức ăn, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Sau khi uống cạn một ly rượu, cậu quay sang nói với Tae Baek, người đang ăn chậm rãi.

\”Ngài nói ngài thường không ăn ở nhà, nhưng thật ra ngài nấu ăn khá giỏi đấy ạ.\”

\”Có nấu nướng gì đâu. Tôi chỉ nướng nó lên mà thôi.\”

\”Nhưng mà vẫn ngon lắm. Thật đấy, đây là món ngon nhất mà tôi được ăn dạo gần đây.\”

Lời khen này quả thực rất đáng trân quý, và không hề có chút nào là giả tạo. Lời khen bất ngờ ấy khiến khóe môi Tae Baek khẽ cong lên. Lời khen luôn mang lại cảm giác dễ chịu, nhất là khi nó được nói ra từ chính Shin Ho, người thường ngày luôn cư xử như một cỗ máy.

\”…Cảm ơn cậu.\”

\”Không đâu ạ, người cần cảm ơn phải là tôi mới đúng. Vì ngài đã chuẩn bị một bữa ăn thật tuyệt vời như thế này mà.\”

Shin Ho mỉm cười thật tươi rồi nhét một miếng thịt lớn vào miệng. Tae Baek chăm chú nhìn Shin Ho.

Cậu ta đang cười… lần đầu tiên đấy trời. Thật đáng ngạc nhiên. Mình còn tưởng nếu bị chọc léc khi đang bị lột sạch đồ thì cậu ta cũng chẳng thèm cười nữa cơ. Ấy thế mà giờ cậu ta lại cười chỉ vì một bữa ăn. Nụ cười đó còn rất đẹp trai nữa chứ, chuyện này càng khiến nó trở nên đặc biệt hơn.

Tae Baek chưa từng nghĩ Shin Ho là người thiếu sức hút. Ngày đầu tiên Shin Ho đi làm, khi lần đầu gặp mặt, anh đã nghĩ rằng, Với khuôn mặt sáng sủa thế này, cậu ta chắc hẳn là gương mặt đại diện tiêu biểu của quân đội nhỉ?

Từ sau lần đó, Tae Baek chẳng mấy khi nghĩ ngợi về ngoại hình của Shin Ho nữa. Tae Baek có nhiều mối quan hệ trong ngành giải trí, đã quen nhìn những khuôn mặt đẹp trai, xinh gái đủ kiểu rồi. Vì vậy, dù Shin Ho rõ ràng là ưa nhìn, Tae Baek cũng không để tâm nhiều đến điều ấy.

Nhưng bây giờ, khi thấy Shin Ho cười như thế, khuôn mặt cậu dường như hoàn toàn thay đổi. Nụ cười rộng, đôi mắt cong cong rất đẹp, phần bọng mắt đầy đặn, gò má rõ nét, và đôi tai giống như chú mèo khẽ nhúc nhích lên trên.

…Cậu ta có một nụ cười thật đẹp.

Tae Baek vẫn tiếp tục nhìn Shin Ho, kể cả khi nụ cười ấy đã biến mất hoàn toàn.

Anh đã ngẩn ngơ như vậy bao lâu rồi nhỉ? Shin Ho nghiêng đầu hỏi.

\”Ngài không ăn ạ?\”

\”À… ưm, tôi sẽ ăn đây.\”

Tae Baek vội vàng gắp một miếng thịt cho vào miệng. Món ăn lúc nãy tưởng nhạt nhẽo, giờ đây lại trở nên vô cùng ngon lành. Có lẽ là do Shin Ho, người ngồi đối diện anh, đang ăn uống một cách đầy thích thú như vậy.

Sau đó, họ tiếp tục dùng bữa trong im lặng. Khi thức ăn trên đĩa đã hết sạch, Tae Baek ngỏ ý mời món tráng miệng, nhưng Shin Ho từ chối. Cậu đã quá no vì ăn nhiều hơn bình thường, một điều cậu lâu rồi không làm. Cậu cảm thấy như mình vừa thực hiện bài tập vận động mạnh suốt hai tiếng đồng hồ. Với lượng protein đã hấp thụ vào ngày hôm nay, hẳn sẽ rất lý tưởng cho việc phát triển cơ bắp đây.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.