Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nam Phụ – Tiểu Hài Thích Ăn Đường – Chương 52: Nói xấu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Nhật Ký Nuôi Dưỡng Nam Phụ – Tiểu Hài Thích Ăn Đường - Chương 52: Nói xấu

Dịch: An Linh

Mọi người ngồi cùng nhau trong phòng khách, Kiều Lam đếm mười sáu cây nến, thắp từng cây một lên.

Cô xoay đầu nhìn Đàm Mặc, ánh nến lấm tấm phản chiếu lên gương mặt mỹ mạo của thiếu niên, đôi mắt màu nâu nhạt óng ánh trong suốt như hổ phách.

Đẹp đến khiến Kiều Lam ngơ ngẩn.

Bác Trần cười ha hả thúc giục Đàm Mặc mau thổi nến, lúc này Kiều Lam mới lấy lại tinh thần vội ngăn lại.

\”Đợi một chút, cầu nguyện trước đã, không cần nói ra.\”

Đàm Mặc nhìn Kiều Lam yên lặng một lúc mới nhắm mắt, lát sau mở mắt ra nhẹ giọng nói: \”Xong rồi.\”

Bánh sinh nhật là dì Trần tự tay làm.

Đàm Mặc rất thích ăn đồ ngọt nhưng hôm nay lại ăn không nhiều, Kiều Lam để ý tâm trạng Đàm Mặc không vui lắm. Cô suy nghĩ hồi lâu, từ sáng sớm đến giờ, nhớ lại xem có chuyện gì có thể khiến tâm trạng Đàm Mặc kém như vậy, nhưng lại không nhớ được.

Kiều Lam thở dài, bắt lấy cái gối ôm bên cạnh ôm vào người, gác cằm lên gối than thở.

Đàm Mặc từ phòng ngủ đi ra, ánh mắt dừng trên người Kiều Lam không biết đang nghĩ gì.

Thời tiết bên ngoài đang lạnh dần, nhưng trong nhà rất ấm áp. Cô gái nhỏ vừa mới tắm xong, trên người mặc một chiếc đầm trắng thoải mái, mái tóc dài ướt một nửa rơi trên bả vai thanh mảnh. Cô nằm cuộn tròn trên sofa , trong ngực ôm một chiếc gối lông nhung, dưới vạt váy trắng là nửa đoạn bắp chân trắng nõn nhỏ nhắn.

Đàm Mặc dời mắt, ánh mắt cứng nhắc nhìn qua tay vịn của chiếc ghế bên cạnh.

\”Muộn rồi, sao còn chưa chịu ngủ.\”

Kiều Lam lấy lại tinh thần, xoay lại nhìn cậu cười một tiếng.

\”Sắp ngủ rồi.\”

\”Ừ.\”

Đàm Mặc gật gật đầu xoay người định đi, Kiều Lam gọi cậu.

\”Đàm Mặc, hôm nay cậu… có phải dạo này cậu gặp chuyện gì không?\”

Kiều Lam mới vừa suy nghĩ rất lâu, cũng không phải là hôm nay Đàm Mặc không vui, nhưng cảm xúc bất thường như vậy thật ra đã kéo dài trong một khoảng thời gian rồi.

Đàm Mặc im lặng giây lát, hỏi cô.

\”Sao lại hỏi vậy.\”

\”Vì gần đây tâm trạng cậu không tốt lắm.\”

Quả nhiên là cô rất thông minh cũng rất nhạy cảm, Đàm Mặc thầm nghĩ. Ngay cả bác Trần cũng không phát hiện nhưng Kiều Lam lại để ý tới.

Đàm Mặc lắc đầu nói không sao, nhưng sau khi Kiều Lam quay về phòng ngủ. Cậu lại ngồi một mình trong bóng tối thật lâu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ rồi lại nhìn nơi Kiều Lam vừa ngồi và chiếc gối lúc nãy cô ôm trong ngực.

Đàm Mặc nhìn chằm chằm chiếc gối ôm hồi lâu mới dè dặt cầm lấy nó, ngập ngừng giây lát rồi lặng lẽ ôm vào lòng.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.