[Ngược] Sống Không Bằng Chết [Hoàn] – Chương 20 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Ngược] Sống Không Bằng Chết [Hoàn] - Chương 20

Nghệ Hưng mất tích Ngô Kỳ Long biết ngoài Ngô Diệc Phàm ra thì không ai dám làm chuyện này, ban đầu y chỉ nghĩ Ngô Diệc Phàm chán ghét Nghệ Hưng nên mới làm ra những chuyện kinh tởm đó với cậu. Nhưng y lại không ngờ chấp niệm của hắn đối với cậu lại lớn đến vậy, đã bốn năm trôi qua mà hắn vẫn không chịu buông tha cho cậu.

Thế lực của Ngô Diệc Phàm hiện tại rất mạnh điều này Ngô Kỳ Long biết rất rõ, y lo lắng Ngô Diệc Phàm sẽ đối xử tàn nhẫn với Nghệ Hưng! Bốn năm qua y coi cậu như tâm can bảo bối mà bảo bọc trong lòng, nhưng hiện giờ cậu lại ở bên cạnh Ngô Diệc Phàm chịu bao nhiêu hành hạ. Chỉ cần nghĩ đến thôi tim y đã đau đớn như bị dao đâm, y trách bản thân thật vô dụng lại không bảo vệ được cho cậu thật tốt..

\”Phàm thiếu, Ngô Kỳ Long đã đến nói muốn gặp ngài.\” Mễ Nhiệt không dám bước vào phòng của Ngô Diệc Phàm khi không có sự cho phép của hắn, cậu ta đứng ngoài cửa cúi đầu thông báo.

Ngô Diệc Phàm không nói gì hắn phất tay cho cậu ta rời đi.

Nhìn người con trai xinh đẹp nhắm nghiền mắt đang nằm trên đùi mình, Ngô Diệc Phàm vươn tay vuốt ve những vết thương trên mặt cậu miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.

\”Trương Nghệ Hưng em thật tài giỏi có thể quyến rũ được một người đàn ông đã có vợ con, làm ông ta mê mẩn em đến vậy? Tôi không ngờ người đàn ông của em lại đến đây nhanh đến vậy, chỉ mới có một ngày xa em mà đã không chịu nổi rồi sao? Gọi em là tiện nhân đúng là không sai chút nào.\”

\”Có phải tất cả đàn ông trên đời đều bị gương mặt xinh đẹp này của em mê hoặc hay không?\” Ngô Diệc Phàm bóp mạnh gương mặt nhỏ của Nghệ Hưng, Nghệ Hưng đau đớn nhíu mày nhưng vẫn không tỉnh dậy.\” Nếu như gương mặt xinh đẹp này bị hủy đi liệu em có còn quyến rũ bọn đàn ông đó được không? Tôi cảm thấy nên hủy đi gương mặt xinh đẹp này của em, để tôi nghĩ xem nên dùng cách đau đớn nào nhất để hủy hoại nó đây. Dùng axít chắc chắn sẽ rất đau em thấy tôi nói có đúng không? Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ kĩ lại giờ tôi phải đi xem thằng đàn ông của em muốn gì?\” Ngô Diệc Phàm để Nghệ Hưng nằm lại trên giường, hắn cúi đầu xuống hôn lên môi Nghệ Hưng nói đúng hơn là cắn . Hắn cắn mút môi cậu đến khi môi dưới của cậu bị hắn cắn nát đến nhiễm đỏ vì máu hắn mới thoả mãn buông tha cậu rồi rời khỏi phòng.

Ngô Diệc Phàm chậm rãi đi xuống lầu, hắn nhìn thấy Ngô Kỳ Long sắc mặt khó coi đang ngồi trên sofa phòng khách. Hắn vui vẻ bước về phía y trên cất giọng.

\”Thật không ngờ ba lại rảnh rỗi đến thăm con nha.\”

Nhìn thấy vẻ mặt giễu cợt của Ngô Diệc Phàm càng làm Ngô Kỳ Long tức giận hơn nữa, y càng ngày càng có điểm sợ đứa con này rồi.\” Anh biết rõ mục đích của tôi đến đây là gì rồi, giao Nghệ Hưng lại cho tôi?\” Ngô Kỳ Long không vòng vo liền tiến thẳng vào vấn đề.

\”Ba đã có vợ con rồi mà còn bị một thằng nhóc mê mẩn nữa sao? Chuyện trước đây của hai người tôi sẽ xem như không có gì? Nhưng tôi nhắc cho ba biết Trương Nghệ Hưng là của tôi đừng ai mơ tưởng có thể cướp nó đi được. Ba nghĩ ba có thể dẫn nó rời khỏi đây được sao?\” Ngô Diệc Phàm gương mặt trở nên hung ác nhìn vào Ngô Kỳ Long, nếu không phải nghĩ đến người mẹ quá cố của hắn từng rất yêu người đàn ông này thì hắn đã không cho y sống yên rồi. Nhưng nếu y một mực muốn cướp Nghệ Hưng đi hắn không chắc sẽ buông tha cho y.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.