Tiêu Ngự cũng nhìn thấy Giản lục tiểu thư, ý cười trên mặt phai nhạt hẳn đi, lòng nghi hoặc không biết vị này đại giá quang lâm đến đây làm gì.
Trước kia hắn cho rằng Giản lục tiểu thư ngưỡng mộ Tạ Cảnh Tu nên thái độ với hắn mới khác thường.
\”Gả\” vào Vương phủ rồi mới nghe được tin đồn, thì ra Vương phi đã nhắm Giản lục tiểu thư làm con dâu, vả lại chuyện này người trong Vương phủ đã ngầm hiểu bao nhiêu năm, chẳng trách nha hoàn của Giản lục tiểu thư biểu thị địch ý mãnh liệt với hắn.
Xem ra các nàng đã cho hắn là người xen ngang vị trí Thế tử phi nhỉ? Giản lục tiểu thư chọn đúng hôm nay để xuất hiện, Tiêu Ngự cảm giác nàng không phải thật tâm muốn đến chúc mừng Quảng An đường khai trương.
Giản lục tiểu thư không nhìn Tạ Cảnh Tu mà đến thẳng trước mặt Tiêu Ngự, đứng dưới bậc thang ngẩng đầu nhìn hắn.
Người tụ tập trước Quảng An đường đa phần là dân chúng sống gần đây, cũng có vài đại phu của y quán khác, dĩ nhiên quá quen thuộc Giản lục tiểu thư, bấy giờ dồn dập chào hỏi Giản lục tiểu thư, thái độ vô cùng tôn kính.
Những năm gần đây Giản lục tiểu thư làm nhiều việc thiện, y thuật cao siêu, tiếng tốt đã cắm rễ rất sâu. Mọi người đến chung vui với Quảng An đường cũng vì mặt mũi Thế tử phi, bởi vì Quảng An đường không chỉ là y quán, nó còn tượng trưng cho quyền lực và địa vị, không ai tin một Thế tử phi uy quyền sẽ thật lòng mở y quán cứu người, nhưng đối với Giản lục tiểu thư thì mọi người lại thật tâm bênh vực.
Tiêu Ngự đương nhiên nhận ra khác biệt này, không khỏi nhíu mày.
Chẳng lẽ Giản lục tiểu thư đến đây để hưởng thụ cảm giác ưu việt? Lấy cái này ra oai với hắn? Hay là ra oai với Tạ Cảnh Tu?
\”Dân nữ tham kiến Thế tử phi.\” Giản lục tiểu thư uyển chuyển cúi người, kính cẩn hành lễ với hắn.
Tiêu Ngự nói, \”Giản lục tiểu thư không cần đa lễ, nơi này không có… Ở đây ta chỉ là một đại phu, không phải Thế tử phi.\”
Tiêu Ngự định nói ở đây làm gì có Thế tử phi, nhưng suy nghĩ một chút lại đổi sang cách nói khác.
Đừng trách hắn mẫn cảm, dù sao tư tưởng của hắn đâu phải thiếu niên mười mấy tuổi, hắn đã sống hai kiếp người, làm sao không nhìn ra tâm tư trong ngoài bất nhất của tiểu cô nương đây? Bất luận bề ngoài Giản lục tiểu thư bình tĩnh đến đâu, thực chất trong lòng mang địch ý cực lớn với hắn.
Tiêu Ngự liếc Tạ Cảnh Tu, gương mặt tuấn mỹ dưới ánh mặt trời vô cùng xuất chúng, cũng không lạ khi lay động được tâm tư thiếu nữ người ta.
Giản lục tiểu thư đứng thẳng lên, bảo nha hoàn theo sau trình lên một cái khay.
\”Y quán của tỷ tỷ khai trương, ta cũng nên chúc mừng. Lễ vật này tượng trưng cho chút lòng thành, mong tỷ tỷ vui lòng nhận cho.\”
Không đợi Tiêu Ngự lên tiếng, Tạ Cảnh Tu đã bước đến đứng chắn trước người Tiêu Ngự.
\”Ở đây là Quảng An đường, mọi người hãy gọi là Phượng đại phu.\”