Ngự Tứ Lương Y – Phần 67: Chuyện nhà Vương phủ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 2 lượt xem
  • 9 tháng trước

Ngự Tứ Lương Y - Phần 67: Chuyện nhà Vương phủ

Tiêu Ngự run rẩy mặc lại y phục, bất đắc dĩ nói, \”Thế tử, ta thật sự không thể ở lại nơi này. Hiện tại, đối với người ngoài ta vẫn là Phượng đại tiểu thư, ta biết dùng thân phận nào tạm trú ở hậu viện Vương phủ.\”

Tạ Cảnh Tu vẫn nhắm mắt, nghiêng mặt về hướng Tiêu Ngự, ánh nắng bàng bạc nhảy nhót dưới hàng mi dày.

\”Ta có thể nói ngươi là đại phu chuyên trách của Vương phủ, đảm nhiệm chăm sóc sức khỏe Nguyên lão Vương gia.\” Tạ Cảnh Tu nói, \”Nhân cơ hội đổi luôn đại phu trong phủ.\”

Nhân cơ hội đổi đại phu? Tức là Tạ Cảnh Tu không hài lòng đại phu trong phủ Nguyên Vương?

Tiêu Ngự nói, \”Không dối gạt Thế tử, ta là đại phu ngoại khoa, sở trường của ta là chữa ngoại thương. Trong phương diện điều dưỡng thân thể, ta không thành thạo bằng đại phu chuyên về thảo dược. Cho nên ta ở lại Vương phủ sẽ rất khó xử.\”

Tạ Cảnh Tu cau đôi mày sắc bén, Tiêu Ngự gần như khẩn cầu, \”Thế tử…\”

Cuối cùng Tạ Cảnh Tu cũng chịu mở mắt, quan sát hắn một hồi, bất đắc dĩ thở dài, \”Thật hết cách với ngươi mà.\”

…Con gấu con này.

Rốt cuộc Tạ Cảnh Tu vẫn chiều theo ý Tiêu Ngự, thuê cho hắn một viện tử bên ngoài, sắp xếp ngăn nắp ngay trong hôm đó cho Tiêu Ngự vào ở.

Tiêu Ngự theo Tạ Cảnh Tu đến viện tử mới, Tạ Cảnh Tu quay lại nhìn xung quanh, \”Phượng đại phu xin dừng bước. Nơi này trị an rất tốt, mọi người đều là người đọc sách, lễ nghĩa hiểu chuyện, ngươi và Phương phu nhân cứ an tâm ở lại. Mọi chuyện đã có ta, ngươi không cần phải lo lắng bất cứ thứ gì.\”

Tiêu Ngự không khách sáo, cười nói, \”Vậy thì xin đa tạ Thế tử. Nếu không có Thế tử, ta thật tình không biết phải làm sao.\” Lúc nên khen ngợi thì cứ hết lòng khen ngợi.

Quả nhiên, tâm tình Tạ Cảnh Tu vô cùng sung sướng, gật đầu với hắn, \”Vậy ngươi mau vào nhà đi.\”

\”Thế tử vẫn nên lên xe trước đi.\” Tiêu Ngự nói. Nào có đạo lý khách còn đứng ngay cửa mà chủ nhà đã đi vào.

Thế tử, \”Ngươi vào trước đi, ta đứng đây nhìn.\”

\”…\” Thôi dẹp đi, cứ vào nhà cho rồi, cứ tiếp tục dây dưa với Thế tử chắc sẽ thành phim thần tượng ngôn tình mất.

Tiêu Ngự vung vẩy tay, quay vào đóng cửa.

Tạ Cảnh Tu, \”…\” Vẫn đứng chôn chân ngoài cửa một hồi mới về xe ngựa, nô bộc cung kính vén màn xe giúp y.

\”Về Vương phủ.\”

—o0o—

Trong phủ Nguyên Vương, giữa chốn xa hoa cổ kính, tọa lạc một tòa tiểu viện mộc mạc giản đơn, vậy mà từng nhánh cây cọng cỏ nơi đây không hề có vẻ không hài hòa.

Cửa viện hé mở, nhìn qua cổng tò vò, có thể thấy một cây cổ thụ và chiếc khung cửi quấn đầy tơ.

Một phụ nhân tóc bạc phân nửa đẩy cửa vào, đi thẳng vào phòng có lò sưởi. Bên cửa sổ phòng đặt một cái tháp, một nữ tử giản dị đang dựa cửa sổ dệt lụa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.