Một bãi máu loang lỗ, Thùy Trang thoi thóp nằm co rúc lại, từng bộ phận cơ thể của nàng như rã ra, đầu nàng bắt đầu ong ong, mọi thứ dần mờ mịt.
Nàng bị chính người yêu mình đẩy xuống lầu. Win, anh ta là một tên khốn.
Nàng và anh bên nhau từ hồi cấp 3 cho đến bây giờ giờ cũng đã gần 10 năm, ai cũng đều ủng hộ mối quan hệ này, chỉ trừ có mẹ của anh, dì Diệp Lâm Anh là phản đối.
Cô là hiệu trưởng của trường trung học nàng từng học, cô luôn cảnh báo nàng hãy tránh xa Win ra, vì cô biết rõ con trai mình có tâm tà.
Thùy Trang sau này có một lần đến nhà Win chơi, vào thư phòng, vô tình đọc được nhật ký của Diệp Lâm Anh, biết cô có tình ý với mình thì càng khinh miệt cô hơn, hèn gì cô năm lần bảy lượt ngăn cản nàng và anh.
Ấy vậy mà bây giờ nàng phải tự một mình gánh chịu hậu quả do mình chọn. Win ngoại tình với bạn thân của nàng, hôm nay nàng hẹn anh ra nói chuyện phải quấy, chỉ vì một chút lớn tiếng mà anh ta đã bóp cổ nàng rồi đẩy nàng từ lầu 5 xuống.
Tiếng người ta la hét ầm trời.
Thùy Trang hơi thở hỗn loạn, niềm tin hoàn toàn đổ nát, kí ức đẹp đẽ mờ mịt từ thời trung học dần hiện ra trong não bộ nàng, rồi XOẸT một cái, tắt ngúm, tất cả chỉ còn là một mảng tối đen. Linh hồn lìa khỏi thân xác nhẹ bẫng như lông hồng………
– Thùy Trang, Thùy Trang…..
Tiếng ai đó gọi nàng, giọng nói này hình như đã rất lâu rồi nàng chưa được nghe.
Nàng dần mở to đôi mắt ra, một cô gái tóc vàng, khuôn mặt thanh thoát tựa như thiên sứ, nước da trắng nõn, bàn tay lay lay tay nàng.
Là Quỳnh Nga, bạn học cùng lớp với nàng.
Thùy Trang gượng người ngồi dậy, đây không phải là phòng y tế của trường trung học hay sao ? Sao lại thế ? Chẳng lẽ nàng mơ ? Không phải nàng đã chết rồi hay sao?
Thùy Trang ôm đầu cố nhớ lại, vì nàng là trẻ mồ côi, nên sau khi nàng chết đi, chẳng có ai quan tâm đến nàng, kể cả người bạn trai kia cũng không rủ chút lòng thương xót mà đem xác nàng về chôn cất.
Chỉ có Diệp Lâm Anh, cô ôm lấy thân xác bê bết máu của nàng mà khóc nấc lên, cơ thể cô hoà vào màu máu đỏ tươi, thê lương tột cùng.
Cô chôn nàng ở phía sau nhà, một tấm mộ be bé, tươm tất, hằng ngày sau khi cô tan làm đều đem món kem yêu thích của nàng đặt trên mộ, còn ngồi ở đó tâm sự đến khi mặt trăng ló dạng mới chịu vào nhà.
Thùy Trang chỉ nhớ đến bao nhiêu đó mà lòng nàng thắt lại, người yêu nàng chân thành thì nàng lại khinh miệt từ chối, người bội bạc thì nàng lại yêu yêu say đắm.Nàng không biết đã có gì xảy ra với mình, nàng lấy tay chạm vào trái tim mình, quả nhiên đó vẫn còn đập rất mãnh liệt, đây không phải là mơ.
Thùy Trang run run chạm vào Quỳnh Nga, đến khi chạm được vào da thịt của cô ấy liền mừng rỡ ôm lấy cô ấy.
– Quỳnh Nga….Quỳnh Nga ……. Nàng khóc lóc khổ sở. Kiếp trước, Quỳnh Nga đã cùng cô giáo dạy ngoại ngữ tên Lan Ngọc kết hôn, cùng ra nước ngoài sống một cuộc sống thật hạnh phúc, chỉ có cuộc đời nàng là như tấm giẻ rách.