“Tôi?”
Môi no đủ hồng nhuận của Lục Cảnh Thư hơi nhấp, “Ừ.”
Khương Trì trong quá trình xem rất không thoải mái, lập tức muốn phun trào, uống một ngụm nước trái cây, nhìn chăm chú cặp mắt thâm thúy trong vắt bên cạnh, nói: “Đổi lại là tôi nhất định sẽ ly hôn, tuyệt đối không thể quay đầu lại. Khi tôi biết hắn tính toán xuống tay với tôi, tôi nhất định sẽ tiên hạ thủ vi cường, đương nhiên, xã hội pháp trị không đề xướng trái pháp luật, giết người.”
Tạm dừng một lát, Khương Trì nói tiếp: “Một lần bất trung, trăm lần không cần, ngoại tình chỉ có không lần nào hoặc sẽ là vô số lần.”
“A Trì nói rất hay.”
Đùi Lục Cảnh Thư giao điệp ở bên nhau, vải vóc theo da thịt hướng một bên, nét mặt khoan thai, nhìn Khương Trì lộ ra ý tán dương.
Khương Trì ngoài ý muốn từ trên người nàng cảm nhận được cảm giác của người lãnh đạo, nhưng giây tiếp theo, thân mình Lục Cảnh Thư bỗng nhiên dựa lại đây, gần gũi đến mức có thể ngửi được hương nước hoa nhàn nhạt.
Khi tầm mắt đối diện, Khương Trì có thể nhìn thấy hình ảnh của mình trong con ngươi màu đen kia, người trước mặt nhẹ nhàng nói: “Đừng tìm người yêu trong đống rác nữa, phát hiện ra phải kịp thời vứt bỏ.”
“……”
Khương Trì cứ cảm thấy trong lời nói của Lục Cảnh Thư ẩn ý nói chính mình, nhưng trên mặt Lục Cảnh Thư nhìn không ra cái gì.
Hôm nay Lục Cảnh Thư trừ bỏ ăn mặc gợi cảm phong tình như cũ, hành động lại là quy củ đứng đắn hiếm có, không lại câu lấy chân nàng hoặc là vuốt eo nàng, xem xong điện ảnh liền thả nàng trở về.
Từ Giang Hải tân thành trở về, Khương Trì liền nhận được tin nhắn của Hứa Chiêu, hẹn nàng gặp mặt ở một nhà hàng thịt nướng nổi tiếng trên mạng, nói là có tin tức tốt muốn chia sẻ cho nàng.
Khương Trì nửa đường kêu tài xế rẽ đi cửa hàng đó.
Hứa Chiêu đã gọi xong đồ ăn, nàng nhìn thoáng qua thời gian, hỏi: “Hôm nay sao cậu tới nhanh thế?”
Đây là cửa hàng hai người hay tụ tập, bình thường Khương Trì từ nhà đến cửa hàng mất hơn nửa giờ, hôm nay lại chỉ có mười phút.
Khương Trì ngồi ở trên ghế, nghĩ đến Lục Cảnh Thư cùng Hứa Chiêu ở cùng trong một công ty, rũ rũ mắt, nói: “Đi gặp một người bạn.”
Hứa Chiêu cũng không có để ý, “Ồ” một tiếng, kẹp lên một miếng thịt nướng chín, nói: “ Tớ trong giới có một vị tiền bối, có cái phòng trống. Hắn đồng ý cho dùng để mở phòng làm việc, nhưng giá cả……”
Đại đa số minh tinh vốn là không thiếu tiền, đối phương cũng là xem Hứa Chiêu gần đây sự nghiệp đi lên, bán một cái nhân tình.
“Không cần,” Khương Trì đem thuê nhà hợp đồng cho nàng nhìn, tiếp tục nói: “Tớ mới vừa ký xong hợp đồng, giá cả rất thích hợp.”
Hứa Chiêu ánh mắt nhạy bén, lập tức liền chú ý tới tiền thuê, đôi mắt xem đến đăm đăm, kinh ngạc nói: “Trời ơi, làm sao mà gọi là rất thích hợp, đây là từ thiện luôn đi? Sao cậu tìm được?”