Maxkybas║ Onsra – 33. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 70 lượt xem
  • 4 tháng trước

Maxkybas║ Onsra - 33.

Ba giờ sáng Bas lại tỉnh giấc, rúc vào lòng Maxky tìm cảm giác thoải mái để ngủ tiếp nhưng cứ mãi trăn trở, còn Maxky đã ngủ rất say, chắc là do những ngày qua đã quá mệt đi! Nâng người dậy ngồi bên cạnh giường, thân ảnh có chút cô độc bất động nhìn ra kính lớn, ánh trăng xuyên qua lớp kính dày mang theo chút màu nhợt nhạt phủ lên người Bas kéo theo bóng lưng cậu đổ dài trên giường ngủ.

Khoác chiếc áo lông ấm áp lên người, xỏ dép bước xuống lầu, Bas chợt cảm thấy là lạ, thì ra cậu khoác nhầm áo của Maxky rồi! Trên áo còn vương lại chút mùi thuốc lá nhàn nhạt, mùi thơm nhẹ trên người anh ấy, mùi của tình yêu…

Ngồi xuống chiếc ghế dài đối diện hồ nước lớn, Bas hít sâu thở mạnh cảm nhận chút không khí se lạnh của buổi đêm, chóp mũi đỏ lên vì một loại cảm xúc không tên đang kéo đến khiến cậu bực dọc, chẳng thể nhận định được là cảm giác gì, cậu chỉ biết bản thân rất muốn khóc, vậy là liền khóc thôi.

Mái đầu bị sương đêm thấm xuống ẩm ướt, bàn tay bàn chân lạnh cóng đến nỗi tê cứng nhưng Bas không hề có ý định đi vào, nước mắt trên mặt đã dần khô lại, hai mắt nặng trĩu tâm tư nhìn về phía hừng đông trước mặt, chút ánh hồng ở cuối chân trời dần lan ra mang ánh sáng phủ lên vạn vật. Bas cởi áo khoác ra đặt lên ghế, đứng dậy bước đến bên rìa hồ ngồi xuống.

Mặt hồ lúc bình minh yên ả tĩnh lặng, những khóm bồ công anh sớm đã bay đi nơi khác, để lại những cành lá khô héo xác xơ đang dần lụi tàn theo thời gian, bỗng dưng Bas muốn được giống như những bông hoa kia, tuổi đời ngắn ngủi nhưng vô âu vô lo tự do bay nhảy.

Đứng dậy nhìn xung quanh một lượt, trời đã mờ sáng, cậu bỏ dép ra đi chân trần dọc theo bờ hồ mãi về phía xa kia, hồ này lớn thật! Sương mai đọng lại trên nền cỏ xanh làm ướt lòng bàn chân Bas, cảm giác mát mát lạnh lạnh khiến cậu thích thú cứ đi đi lại lại trên nên cỏ, khuất sau khu vườn lớn của Maxky là một khoảng trống trải rộng rãi, gần đó nữa là một khoảng rộng mọc đầy những bụi bồ công anh, dáng người cao ráo mặc đồ ngủ màu trắng dài rải từng bước nhỏ trên nền cỏ xanh, ánh nắng đầu ngày đậu trên bờ vai cậu bình yên ấm áp.

Khung cảnh hoàn mỹ đến vô thực tựa như những câu chuyện cổ tích được lưu truyền, Bas giống như một thiên thần hạ giới bị lạc đến nơi đây, khuôn mặt vui vẻ mỉm cười xinh đẹp tựa trăng rằm, nụ cười tròn đầy đẹp mắt. Bước chân dừng lại trước đồng hoa bồ công anh, nơi này cũng thuộc về Maxky nhỉ? Cậu ngồi xuống đưa tay chạm nhẹ vào thân cây, thân cây cao dài nhưng mảnh khảnh bị chạm liền lung lay, đoá hoa rung rinh chạm vào những đóa khác nhẹ nhàng lay động trong nắng sớm, vài giọt sương đọng lại trên hình cầu bằng bông long lanh rơi xuống.

Thổi mạnh một cái bồ công anh tan ra chia thành từng đóa nhỏ bay lên tứ tung, Bas cứ như đứa trẻ ngồi chăm chú nghịch đến thích thú không muốn dừng, phải chi cuộc đời này ưu ái cậu một chút, có lẽ nụ cười vô ưu vô lo này sẽ xuất hiện nhiều hơn, có lẽ…có thể cùng Maxky Ratchata chuyện lâu dài…

Trong biệt thự lúc mờ sáng Maxky đã tỉnh, bật dậy luống cuống tìm Bas khắp nhà, anh vội vã đến phòng kín mở camera lên, nửa giờ trước em ấy đi đến bên bờ hồ. Chẳng kịp mặc áo khoác, anh xỏ vội đôi dép mềm chạy ra bờ hồ, trên ghế dài chỉ còn lại chiếc áo lông màu đen còn người đã đi mất.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.