Ma Đạo Tổ Sư [Hoàn, Edit, H] – 63: Ôn Nhu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 2 lượt xem
  • 4 tháng trước

Ma Đạo Tổ Sư [Hoàn, Edit, H] - 63: Ôn Nhu

63: Ôn Nhu

Chợt Ngụy Vô Tiện thấp giọng lầm bầm một tiếng: \”… Lam Trạm.\”

Hắn vươn tay, vụt bắt được một bên tay áo Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ vẫn canh giữ bên người hắn, mới vừa đang định đứng lên lại bị hắn túm được, lập tức cúi người, nhẹ giọng nói: \”Ta ở đây.\”

Nhưng Ngụy Vô Tiện vẫn chưa tỉnh lại, mắt vẫn nhắm nghiền tay lại túm hắn không buông, dường như đang nằm mơ, thì thầm: \”… Ngươi… Ngươi đừng giận…\”

Lam Vong Cơ ngẩn người, ôn nhu nói: \”Ta không giận.\”

Ngụy Vô Tiện nói: \”… Ừa.\”

Nghe được một câu như thế hắn giống như đã yên tâm, ngón tay hơi buông.

Lam Vong Cơ ngồi cạnh hắn một lúc, thấy hắn lại không cựa quậy, định đứng dậy lần nữa. Ai ngờ tay bên kia của Ngụy Vô Tiện lại mạnh mẽ nắm lấy hắn. Ôm lấy cánh tay hắn không rời, hô: \”Ta đi với ngươi, mau mang ta về nhà ngươi đi!\”

Lam Vong Cơ mở to mắt.

Kêu câu này xong, Ngụy Vô Tiện vẻ như đã đánh thức chính mình, lông mi run rẩy chậm rãi mở mắt, từ mơ mơ hồ hồ đến hoàn toàn tỉnh táo, bỗng phát hiện hai tay mình ôm Lam Vong Cơ như ôm cọng rơm khúc gỗ cứu mạng.

Hắn lập tức rụt tay về, thiếu chút nữa là lăn lông lốc ra, cử động quá lớn làm đụng đến vết thương trên bụng, nhăn mặt \”ai\” một cái lúc này mới nhớ ra trên người còn có vết thương. Giữa đám sao vàng năm cánh bung xòe, Kim Lăng, Giang Trừng, Giang Yếm Ly, Giang Phong Miên, Ngu phu nhân… Vô vàn khuôn mặt thay nhau lượn vòng trước mắt hắn. Lam Vong Cơ đè hắn lại, nói: \”Vết thương trên bụng đau sao?\”

Ngụy Vô Tiện nói: \”Vết thương? Không có việc gì…Không đau lắm đâu…\” Hắn vén quần áo lên nhìn nhìn, bụng đã được băng bó kỹ càng xong xuôi, thật ra cử động đã không có trở ngại gì, đừng kịch liệt quá là được. Hắn nói: \”Cơ thể này vẫn chẳng tốt, chọc một cái đã không chịu nổi.\”

Lam Vong Cơ hờ hững nói: \”Có là cơ thể ai bị đâm một nhát cũng không chịu nổi.\”

Ngụy Vô Tiện nói: \”Không hẳn là vậy, nếu đổi lại là cơ thể ta trước kia, lòi nửa khúc ruột cũng có thể tự nhét vào quay lại chiến tiếp ba trăm trận.\”

Nhìn hắn vừa tỉnh lại đã bắt đầu nói vớ vẩn, Lam Vong Cơ lắc đầu quay mặt đi chỗ khác, Ngụy Vô Tiện tưởng hắn muốn bỏ đi, vội nói: \”Lam Trạm …Lam Trạm! Đừng. Ta nói hươu nói vượn, ta không tốt, ngươi đừng ngó lơ ta.\”

Lam Vong Cơ nói: \”Ngươi còn sợ người ta phớt lờ ngươi sao?\”

Ngụy Vô Tiện nói: \”Sợ chứ, sợ chứ.\”

Đã lâu rồi hắn không được hưởng thụ cái cảm giác tỉnh lại sau khi bị thương mà có người canh gác bên cạnh.

Lam Vong Cơ bên hông sánh đôi hai thanh kiếm, tháo Tùy Tiện xuống đưa hắn: \”Kiếm của ngươi.\”

Ngụy Vô Tiện nói: \”Cám ơn.\”

Cầm chuôi kiếm nhẹ nhàng rút ra, trên kiếm phong sáng trong phản chiếu đôi mắt hắn. Ngụy Vô Tiện lại tra Tùy Tiện vào vỏ lần nữa, nói: \”Có thật là nó tự động phong kiếm không?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.