Lớp Trưởng, Tớ Chỉ Là Beta Thôi! (Hoàn Thành) – Chương 9: cốt truyện, chó con khóc lóc. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

Lớp Trưởng, Tớ Chỉ Là Beta Thôi! (Hoàn Thành) - Chương 9: cốt truyện, chó con khóc lóc.

\”Về rồi sao?\”

\”Dạ…\”

Tưởng Kha An đem giày bỏ vào tủ giày, trả lời mẹ.

\”Tiêm thuốc ức chế rồi sao?\”

Mẹ Tưởng bưng đồ ăn từ trong bếp ra quan tâm hỏi han.

\”Tiêm rồi thì vào giúp mẹ một chút.\”

Tưởng Kha An yên lặng rửa tay, vào phòng bếp giúp mẹ xắt rau, mới vừa cầm dao lên, đã bị mẹ Tưởng tát đầu cái bốp.

\”Mày tiêm cái con khỉ!\”

Mẹ Tưởng tức giận đùng đùng lấy con dao lại.

\”Mùi bạc hà nồng chết mẹ mày rồi.\”

—–Phòng khách —–

Mẹ Tưởng tay cầm tách trà,

\”Sao lại tới kỳ nhạy cảm sớm hơn bình thường?\”

\”Không sao đâu mẹ…\”

Tưởng Kha An quay đầu đi, bộ dáng không có chuyện gì to lớn.

Mẹ Tưởng giựt giựt khóe miệng.

Thẳng quỷ ranh, mẹ ghét nhất mấy đứa nín im như mày!

\”Mày đừng có xạo với mẹ, mẹ cũng là Alpha, mẹ biết. Kỳ nhạy cảm tới sớm, thuốc ức chế cũng không tiêm, mày ở trường gây họa cho ai rồi hả?! Nói không đàng hoàng, hôm nay mẹ không để yên đâu!\”

Nghe xong lời này, mặt Tưởng Kha An chợt đỏ lên, sau một lúc lâu cũng không nói nên lời nào, bộ dáng gió xuân phơi phới, đắm chìm trong tình yêu.

Hắn nhíu mày ôm gối trên sô pha, pheromone trong người tỏa ra càng nhiều.

Mẹ Tưởng bị nồng đến khó chịu, đầu thì choáng, sau đó chửi liền.

\”Mày đừng có bộ dạng này ở nhà, bình tĩnh nhanh!\”

Vừa mắng vừa nhìn thằng con trai mình, chưa kịp nói xong đã phải nhịn lại.

Bà thấy thằng con trai lúc này cũng giả bộ ít nói lạnh lùng của mình lúc này đang nước mắt lưng tròng, từng giọt từng giọt nước mắt chảy ra.

Mẹ Tưởng khờ! Mẹ Tưởng sợ!

Xưa giờ trong quá khứ, kỳ nhạy cảm của thằng con nhà mình cũng như bình thường chả có gì xảy ra, tuy rằng hơi cáu gắt khó chịu, nhưng tính cách của nó cũng đã tự kiềm nén không bộc lộ ra ngoài.

Sao lần này lại….

\”Không thấy bé Dung…\”

Tưởng Kha An vừa khóc vừa lẩm bẩm tự nói, dường như trời đất đã sụp đổ, khóc càng lúc càng hăng, làm cho mẹ Tưởng sợ đến mức nhảy dựng lên khỏi ghế sô pha.

\”Tưởng Kha An!?\”

Mẹ Tưởng xém tí lạc giọng.

\”Không thấy ai? Bé Dung? Là cậu bé Beta đáng yêu học chung cấp 2 với con sao? Lúc đó còn chưa phân hóa mà! Con còn nhớ người ta sao?\”

Mẹ Tưởng một bên nói một bên khó mà tin được, Tưởng Kha An bởi vì một chút lý do cơ thể mà phân hóa tương đối trễ, khi bạn bè cùng lứa tuổi đều đã phân hóa mà con bà vẫn chưa có dấu hiệu gì, cho đến trước ngày thi tuyển sinh 10, tối đó mới bắt đầu sốt lên phân hóa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.