Lingorm | Nhà – CHƯƠNG 66: THẾ GIỚI: XIN CHÀO! – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 10 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

Lingorm | Nhà - CHƯƠNG 66: THẾ GIỚI: XIN CHÀO!

Khi kim đồng hồ vừa nhích sang tám giờ sáng, ba Quảng mới thở phào bước vào phòng hồi sức. Ông tay cầm túi đồ, tay cầm cặp kính đọc sách, vẻ mặt vẫn còn bàng hoàng như vừa bước ra từ một giấc mộng dài mà trong đó, ông chính thức được phong lên một cấp bậc mới: làm ông nội.

\”LingLing, về thay đồ đi, con mặc bộ đồ ngủ từ đêm qua đến giờ rồi đó, tay áo còn dính sữa của bà nội đổ lúc sáng.\”

Ông vừa dứt lời, cả phòng quay nhìn Quảng LingLing vẫn là bộ đồ ngủ nhăn nhúm, quần xắn một bên, dép ngủ lẹp xẹp, tóc rối như ổ quạ vì mấy tiếng đồng hồ đi tới đi lui. Quảng LingLing bấy giờ mới lúng túng gãi đầu, cúi người dặn Mỹ Linh \”chờ chị nha\” rồi luống cuống theo ba đi như một cô học sinh vừa bị mời phụ huynh.

Ngay sau khi bóng dáng Quảng LingLing khuất ngoài hành lang, cửa phòng hồi sức hé mở, bốn cái đầu thò vào một lượt như trò ú òa đồng loạt. F4 nhóm bạn thân chí cốt của Mỹ Linh rón rén bước vào với gương mặt sáng bừng niềm vui, tay xách nào là túi giấy, hộp quà, gấu bông, hoa quả như dọn hàng vào tiệm mới khai trương.

\”A trời ơi, đây là tiểu Thiên Bình tháng 10 hả? Trời ơi nó copypaste LingLing y chang luôn á!\”

Cao Uyển Thiên là người đầu tiên reo lên, tay ôm gấu bông to bằng bé con. Bé con trong nôi khẽ vặn người, bàn tay nhỏ xíu vô thức chụp lấy không khí, khiến cả nhóm đồng loạt \”Awww~\” như bị đánh trúng tim.

\”Chắc chắn thêm một học bá ôm hết giải!\” Hứa Hằng thì thầm, vừa nói vừa cúi xuống chụp hình.

\”Chắc là thêm một tiểu nha đầu làm thiếu nữ giang hồ rồi!\” Vương Kỳ Vĩnh nhìn Mỹ Linh trên giường.

Ông bà nội và ba mẹ Quảng lúc này cũng cười rạng rỡ, không giấu nổi sự tự hào. Mẹ Quảng đỡ lấy hộp quà từ Uyển Thiên, tủm tỉm cười:

\”Mong rằng, tính tình con bé được hưởng từ Mỹ Linh đừng như bà cụ non kia.\”

Bà nội ngồi bên cạnh, nhìn bé con trong nôi rồi khẽ nói như thì thầm:

\”Ôi, quậy phá cỡ nào cũng được, bình an là tốt rồi…\”

Tiếng cười khúc khích vang lên quanh phòng, hòa lẫn mùi thơm nhè nhẹ của sữa bé, mùi gừng trong nước lau người, mùi táo tàu mẹ Quảng mới sắc.

Quảng LingLing quay trở lại phòng hồi sức sau khi được ba mình ép về thay đồ, chải tóc, rửa mặt. Không còn dáng vẻ ngáo ngơ nửa đêm hôm trước, cô bước vào với bộ đồ mới tinh tươm, tóc buộc gọn nhưng ánh mắt vẫn còn ngân ngấn một tầng hơi nước chưa kịp khô.

Cô đi thẳng tới giường bệnh, chẳng nói chẳng rằng, vòng tay nhẹ nhàng ôm lấy Mỹ Linh từ phía sau, để nàng tựa vào ngực mình như thói quen đã quen thuộc từ bao lâu nay. Động tác nhẹ nhàng đến mức người ta ngỡ cô sợ vợ mình tan biến nếu ôm chặt hơn một chút.

Hứa Hằng thấy vậy thì bật cười thành tiếng, trêu:

\”Ối, con cũng sinh rồi, mà chị vẫn còn bám hơi vợ vậy chị LingLing?\”

Cả phòng cười ồ lên, không khí lập tức thoải mái như nhà có Tết. Đến lượt Cao Uyển Thiên vung tay chen ngang, chưa cân nhắc hoàn cảnh đã buột miệng:

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.