Lingorm | Năm Tháng Không Từ Bỏ – C81: Lingling Nhìn Này – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 8 lượt xem
  • 4 tháng trước

Lingorm | Năm Tháng Không Từ Bỏ - C81: Lingling Nhìn Này

Phương Bắc, thành phố Lampang.
Giống với Chiang Mai, Lampang là thành phố mà nửa đời trước Orm chưa từng đến.
Nàng và Bow đã sống ở đây hơn một tháng.
Tin tức họ đến Lampang chỉ báo cho Panodpong, nói bên này có bệnh viện tốt hơn nên mới chuyển từ Chiang Mai đến Lampang.
Panodpong hiển nhiên thờ ơ, chỉ căn dặn vài câu, nhắc Orm nhân lúc dưỡng thương phải đọc thêm sách quản lý, hiện giờ Sethratanapong thị rất thiếu nhân lực.

Đặc biệt dạo gần đây, Kwong thị cố tình siết chặt thị trường của Sethratanapong thị, đào chân tường* của bọn họ, một vài quản lý cấp cao chiếm giữ các vị trí quan trọng đều đã bị đào đi.
*Đào chân tường/góc tường: lôi kéo nhân tài, nhân lực của ai đó đi mất.
Panodpong nói rằng Kwong thị và Sethratanapong thị trước đây chỉ đánh nhau trong bóng tối, nhưng từ khi Lingling Kwong khỏi bệnh, không biết suy tính cái gì, bắt đầu công khai rất nhiều mâu thuẫn trước mặt mọi người, khiến cho mọi thứ trở nên vô cùng khó coi.
Sau khi Bow biết chuyện, bèn dò hỏi Orm: \”Lẽ nào Chủ tịch Kwong đang trả thù?\”
Orm im lặng rất lâu mới trả lời: \”…!Không biết, có lẽ vậy.\”
Ngày tháng trôi qua, ngón út tay phải và thạch cao trên cánh tay trái của Orm đã đến lúc tháo băng.
Bow chọn một ngày gió mát và thời tiết hài hòa chở Orm đến bệnh viện.

Cắt chỉ và tháo thạch cao khá thuận lợi, bác sĩ bảo hai chỗ này hồi phục rất tốt, ngón tay đã có cảm giác, có thể bắt đầu luyện tập co duỗi.
Mắt cá chân phải cũng đã liền xương, nhưng chạm đất sẽ đau đớn, chuyện này không thể vội, phải tiếp tục ngồi xe lăn.
Trong quá trình kiểm tra, bác sĩ lén lút gọi Bow sang một bên, nói:
\”Vốn dĩ tôi không nên nhiều chuyện, thế nhưng vợ tôi tình cờ là bác sĩ của khoa tâm lý, về phương diện này tôi có hiểu biết chút ít.

Dựa vào trạng thái tinh thần và biểu hiện của cô ấy vừa rồi, hình như Sethratanapong tiểu thư đã mắc chứng mất ngủ kèm theo triệu chứng lo âu, có lẽ cô ấy có chướng ngại tâm lý nào đó nên mới thành ra như vậy.

Tôi không dám khẳng định, tốt nhất cô nên dẫn cô ấy đi khám tâm lý thử xem.\”
Bow bỗng trở nên nghiêm túc: \”Hình như mấy ngày gần đây cô ấy luôn gặp ảo giác, chuyện này có nghiêm trọng không?\”
Bác sĩ: \”…!Ảo giác? Vậy thì nghiêm trọng lắm, phải lập tức đi khám.\”

Bow nhíu mày, liếc mắt nhìn Orm ở trong phòng bệnh.
Đáy mắt không che giấu được lo lắng.
Sau khi trở về từ bệnh viện, bọn họ quay lại căn nhà nông thôn có khoảng sân nhỏ do Orm thuê.
Khi mới đến Lampang, Bow vốn muốn đặt phòng ở một khách sạn xa hoa, nhưng Orm lại nói bản thân không muốn sống ở một nơi giống quan tài như vậy, vì thế bọn họ đã chạy đến một vùng nông thôn hẻo lánh thuê một căn nhà nhỏ.
Quan tài…
Bow nghe cái cách mà nàng hình dung khách sạn, khẽ rùng mình.
Trong sân có ghế xích đu, thường ngày Orm rất thích ngồi ở chỗ đó đọc sách.
Hôm nay mới khám bệnh về, Orm vẫn theo thói quen qua đó ngồi, nàng cúi đầu, đờ đẫn nhìn ngón tay đã cắt chỉ.
Bow đi tới gần, suy nghĩ về lời khuyên của bác sĩ, cố tìm từ.
Nàng còn chưa mở miệng, Orm đã mở miệng trước: \”Ngồi xuống đi.\”
Bow sững sờ trong giây lát: \”Ngồi…!ở đâu?\”
Orm: \”Bên cạnh tôi.\”

Bow hơi do dự, không dám từ chối, cẩn thận ngồi xuống ghế xích đu.
Một lát sau.
Orm nhẹ nhàng nhích lại gần, tựa vào bả vai Bow.
Bow bỗng chốc cứng đờ, cảm nhận bả vai nặng trình trịch, không dám cử động.
\”Chị xem.\” Orm giơ tay phải, đốt cuối ngón út có một vết sẹo dữ tợn xấu xí: \”Có phải rất xấu xí?\”
Bow: \”…\”
Orm thở dài thườn thượt: \”Em biết chị không ghét bỏ em.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.