Thế rồi, Trình Nhất Tạ trở về bên Trình Thiên Lý.
Sau khi thoát khỏi cánh cửa đầu tiên, Trình Thiên Lý lên cơn sốt cao, đêm đó phải đưa vào ICU, bố mẹ họ đều cho rằng con mình sẽ không qua khỏi, chỉ có Trình Nhất Tạ biết rằng Trình Thiên Lý đang chào đón cuộc đời mới.
Vài ngày sau, Trình Thiên Lý rời khỏi ICU, sức khỏe dần dần hồi phục. Ngay khi tỉnh dậy, cậu nhóc đã nhìn thấy anh trai Trình Nhất Tạ.
Trình Nhất Tạ ngồi trên chiếc ghế đặt bên giường, tựa người vào lưng ghế, đôi mắt nhắm hờ, dường như đã ngủ thiếp đi. Trình Thiên Lý nhìn ánh nắng chiếu trên mái đầu Trình Nhất Tạ, khiến những sợi tóc màu hơi đen trở nên trong suốt. Những mảng nắng vàng lọt qua kẽ lá, in lên tấm lưng cậu bé, nhác trông giống như ở đó mọc thêm một đôi cánh. Trong mắt Trình Thiên Lý, Trình Nhất Tạ chẳng khác nào một thiên sứ lạc xuống trần gian. Hàng mi thiên sứ khẽ run rẩy, một đôi mắt mở ra, tròng mắt màu đen phảng phất nét mơ màng ngái ngủ. Cũng chỉ những lúc này, Trình Nhất ịa mới để lộ vẻ non nớt trẻ thơ của mình.
\”Anh.\” Trình Thiên Lý gọi.
Khi nghe tiếng \”anh\” này, vẻ thơ ngây trong đôi mắt Trình Nhất Tạ lập tức bị đẩy lùi, cái nhìn của cậu ta khôi phục sự bình thản như mặt nước hồ sâu. Cậu ta nhìn sang Trình Thiên Lý, nói: \”Tỉnh rồi à? Có thấy khó chịu chỗ nào không?\”
Trình Thiên Lý lắc đầu: \”Em cảm thấy rất khỏe.\”
Không rõ có phải là ảo giác hay không, Trình Thiên Lý cảm thấy cơn bệnh này còn khiến mình càng khỏe mạnh hơn, những chỗ thường ngày đau nhức giờ đây chẳng còn cảm giác gì nữa.
\”Ừm.\” Trình Nhất Tạ nói: \”Ngày mai em đi với anh.\” Trình Thiên Lý nghe vậy ngẩn ra: \”Đi? Đi đâu ạ?\”
Trình Nhất Tạ nói: \”Đến một nơi có thể cứu mạng em.\” Trình Thiên Lý nghe xong vẫn nhìn Trình Nhất Tạ với vẻ sửng sốt, Trình Nhất Tạ cứ tưởng thằng nhóc sẽ có vài điều cần thắc mắc, ai ngờ tên ngốc này chỉ gật đầu, nói với vẻ hơi lo lắng: \”Anh đã nói với bố mẹ chưa? Nhỡ bố mẹ ngăn cản thì sao?\”
\”Không đầu,\” Trình Nhất Tạ nói, \”anh đã bảo bố mẹ rồi.\”
Lần này trở về, Trình Nhất Tạ đã làm xét nghiệm, các bác sĩ trong bệnh viện đều kinh ngạc khi phát hiện căn bệnh trầm kha trong người cậu bé giờ đây đã hoàn toàn biến mất. Theo lý mà nói, chứng bệnh dị dạng về tim mạch bẩm sinh này không thể trị khỏi hoàn toàn bởi các phương pháp y học đương thời, vậy mà nay, họ không thể tìm ra dấu tích của căn bệnh đó trong cơ thể Trình Nhất Tạ nữa.
\”Để em đi cùng với con đi, nó ở lại đây chỉ có chết thôi.\” Trình Nhất Tạ nói với cha mình như vậy: \”Chỉ có con mới cứu được nó, bản thân con chính là ví dụ sống.\”
Đúng trước yêu cầu tưởng chừng hoang đường của Trình Nhất Tạ, cha mẹ họ ban đầu hơi do dự. Nhưng khi nghe con lấy sự hồi phục của chính mình làm bằng chứng, họ liên đồng ý với đề nghị đó. Bởi vì dù có giữ Trình Thiên Lý lại thì bên phía bệnh viện cũng không thể làm gì được hơn, nếu đã thế chỉ bằng giao cho Trình Nhất Tạ.
Sau đó, Trình Nhất Tạ được phép đưa Trình Thiên Lý rời khỏi bệnh viện, hai người cùng nhau trở về Hắc Diệu Thạch.


