Sau khi gặp Sở Minh, Tống Thanh Hàn đã biết được lí do Sở Minh gửi gắm mình cho Trần An, không thể không nói, trong lòng đã yên tâm hơn nhiều.
Giống như kiểu khi trước mặt bạn là một con đường mờ mịt thì đột nhiên xuất hiện một ánh sáng mặt trời vậy.
Trước đây cậu cũng từng phỏng đoán, tại sao Sở Minh lại giúp đỡ mình.
Cậu với Sở Minh chưa từng gặp, cũng không quen biết, Sở Minh đột nhiên đưa tay giúp đỡ, mặc dù thái độ của Tống Thanh Hàn là kiểu nói gì nghe vậy, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm không yên.
Bây giờ biết lý do rồi, trong lòng Tống Thanh Hàn vẫn thấy rất biết ơn, nhưng sẽ không lo lắng, bất an như trước, không lo Sở Minh sẽ bắt mình làm chuyện gì đó cho anh ta.
Chỉ có điều… Ngài Sở, không giống như lời đồn nhỉ.
Tuy rằng vẫn lạnh lùng, uy nghiêm, nhưng tính cách lại khá ổn nhỉ.
Bỏ bớt đi được một phần gánh nặng trong lòng, Tống Thanh Hàn thoải mái ra nhiều, khuôn mặt thanh tú cũng tỏa sáng hơn. Trần An khoanh tay nhìn, không thể không thừa nhận, Tống Thanh Hàn chỉ cần có gương mặt này, là không sợ không có fan theo.
Có điều… Muốn trở thành ảnh đế, có khi gương mặt này lại biến thành trở ngại.
Tống Thanh Hàn không biết trăm ngàn nỗi lo trong lòng Trần An, nghiêm túc thu dọn hành lý của mình, mang theo một trợ lý mà công ty sắp xếp cho đi tới phim trường của <Người thứ bảy>.
Trước đó Trần An đã liên lạc với Hàn Nghị rồi, bây giờ anh có chuyện cần làm, nên không đi theo được.
Vương Hạo– trợ lý kiêm tài xế công ty đã sắp xếp cho Tống Thanh Hàn, nhìn thấy cậu vừa lên xe đã ngồi đọc kịch bản, không nhịn được nói: \”Anh Hàn, ngồi trên xe rất xóc, đọc kịch bản không tốt cho mắt đâu.\”
Tống Thanh Hàn nghe vậy, tay khẽ miết trên quyển kịch bản còn vương mùi mực: \”Ừm, tôi chỉ xem qua xíu thôi.\”
Vương Hạo còn muốn nói gì đó, Tống Thanh Hàn đã gấp kịch bản lại, chống cằm nhìn ra ngoài cửa xe, mặt lạnh lùng.
Vương Hạo nhìn Tống Thanh Hàn qua kính chiếu hậu, không nói gì nữa, chăm chú lái xe.
Phim trường của <Người thứ bảy> được lấy bối cảnh trong khu phim trường điện ảnh lớn, được mệnh danh là đế quốc của của ngành điện ảnh và truyền hình, có khoảng 40-50% bộ phim trong nước đều được quay tại đây.
Lần này Hàn Nghị quả thực đã dốc hết vốn, không những thuê được phim trường lớn nhất ở đây, mà còn mời đến đoàn hậu kì đắt giá nhất, đúng là chơi theo kiểu \”không thành công cũng thành nhân.\”
Khi Tống Thanh Hàn đến nơi, đúng lúc thấy Hàn Nghị cầm loa lớn tiếng chỉ đạo nhân viên trường quay sắp xếp đạo cụ. Tống Thanh Hàn ngước mắt lên nhìn, những đạo cụ đó trông rất thật, chắc là được Hàn Nghị thuê người thiết kế riêng.
\”Đạo diễn Hàn.\”
Tống Thanh Hàn bước đến chào hỏi Hàn Nghị, nở nụ cười nhẹ nhàng, vừa lạnh lùng lại vừa thân thiện.