Khói Thuốc – Quỳ Thập Nguyệt – Chương 6: Sợ Tóc Dài – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 16 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

Khói Thuốc – Quỳ Thập Nguyệt - Chương 6: Sợ Tóc Dài

Lần tiếp theo Bạc Quan Sơ nhìn thấy Lương Viễn Triêu là ở tiệm hoa quả trước phố sau.

Hôm đó cả nhà cô của Bạc Quan Sơ tới nhà ăn cơm, buổi chiều khi nóng nhất, mẹ dẫn cô ra phố mua đồ.

\”Mẹ, bao nhiêu đây rồi vẫn chưa đủ ạ?\”

\”Từng này thì được mấy món? Người ngồi đủ một bàn đấy.\” Mẹ Bạc kéo tay Bạc Quan Sơ, đếm từng thứ một.

\”Thịt kho tàu, súp ớt cay, tôm trắng luộc, cá, cải bắp, đậu hũ sốt tiết vịt, ở nhà còn có nửa con gà chưa nấu.\”

Bạc Quan Sơ thật sự không xách nổi nữa, một con cá thôi cũng đã làm ngón tay cô tê rần rồi.

Cô uể oải nói: \”Bảy món, đủ rồi ạ…\”

\”Con tính thử xem có mấy người.\”

\”Ba với chú không về ăn, thì có bảy người ạ.\”

\”Được, từng này thôi, đi đến phía trước mua thêm hoa quả là đủ.\”

Haizz…

Chân tay cô nhỏ thế này thì làm sao xách được nhiều đồ thế.

Hai người đi đến tiệm hoa quả.

\”Mẹ ơi…\”

Thư Tâm: \”Gì! Từ sáng đến tối gọi như quỷ, lại chuyện gì nữa!\”

Bạc Quan Sơ: \”…\”

Không có việc thì cô cũng chẳng muốn gọi đâu.

Ánh nắng cuối hạ chói chang như muốn đâm thủng đôi mắt Bạc Quan Sơ, cô nheo mắt, hất cằm về phía đằng xa: \”Lần sau mẹ cũng mua cái kia đi, có bánh xe. Mẹ xem, người ta mua đồ rồi kéo cái kia nhẹ hơn nhiều.\”

Thư Tâm nhìn theo động tác của con gái, đó là một chiếc xe đẩy đồ thô sơ, phía dưới có bánh xe.

\”Ây, lần trước đi mua đồ bên Omo cũng tặng mẹ một cái đấy.\”

\”Vậy mẹ để làm gì mà không đem ra dùng?\”

\”Mẹ vứt đi rồi.\”

\”…\” Có lẽ bộ não của mẹ cô chỉ khởi động trên bàn mạt chược thôi, \”Mẹ vứt làm gì thế!\”

Có xe không dùng lại đi dùng sức người?

\”La hét cái gì! Hiếm lắm mới bảo ra ngoài xách đồ giúp, vậy mà bây giờ lại la hét như quỷ khóc sói gào, mẹ thấy con sâu lười sắp gặm nhấm hết gân cốt của con rồi đấy.\”

\”…\”

Bỏ đi, nhiều lời vô ích, dù sao cô cũng vẫn phải xách.

Hôm nay tiệm hoa quả khá đông khách, Bạc Quan Sơ đứng ở cửa chờ, Thư Tâm đi vào chưa đầy một phút thì đã bắt đầu gọi cô.

\”Mẹ lại gọi gì đấy?\” Trời sinh Bạc Quan Sơ đã sợ nóng, chỉ đứng chốc lát thôi mà người đã đổ đầy mồ hôi. Đứng dưới cái nắng gay gắt khiến cho Bạc Quan Sơ không thể thở được, trong ngực nóng bừng, cô chỉ muốn nhanh nhanh quay trở về.

\”Muốn ăn quả gì?\”

\”Gì cũng được ạ.\”

\”Hỏi gì mày cũng trả lời là gì cũng được, cả ngày cứ gì cũng được, sao không đói chết luôn đi!\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.