Khi Thùy Trang tỉnh lại nàng phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng xa lạ, hai tay bị trói chặt trên thành giường. Nàng không biết làm sao mình lại đến đây, chỉ nhớ lúc nãy đang nói chuyện cùng Duy thì bị ai đó đáng ngất đi. Thùy Trang cắn răng giật mạnh dây trói nhưng nó chẳng những không đứt ngược lại còn xiết chặt lấy cổ tay nàng hơn.
Tiếng bước chân vang lên thật gần khiến Thùy Trang ngừng vùng vẫy, nàng đưa mắt nhìn về phía cánh cửa, khi nó được đẩy vào, nàng nhìn thấy một thân ảnh vô cùng quen thuộc tiến đến gần.
\”Tỉnh rồi à?\”
Diệp Lâm Anh đi đến ngồi xuống mép giường, khuôn mặt lạnh lùng hỏi nàng.
\”Sao Diệp Lâm Anh lại ở đây? Sao lại bắt tôi đến chỗ này chứ?\”Thùy Trang có chút lo sợ trước ánh mắt sâu vời vợi và khó đoán của Diệp Lâm Anh.
\”Vậy sao cô lại đến chỗ này?\”
Diệp Lâm Anh nở nụ cười nhàn nhạt.
\”Tôi…tôi có một chút việc.\”
Thùy Trang không muốn nói sự thật về chuyến đi lần này cho Diệp Lâm Anh biết. Nàng vẫn muốn giữ lại sự bất ngờ cho cô đến phút cuối cùng.
\”Việc gì? Đi với tên mặt thụ đó thì có việc gì hả?\”
Diệp Lâm Anh trừng mắt nhìn nàng. Cái sự che đậy của Thùy Trang làm cô phát điên lên. Ở trong lòng bỗng chốc trở nên khó chịu khi nhớ đến những lời khi nãy nàng đã nói với Duy.
\”Diệp Lâm Anh theo dõi tôi?\”Nàng nhíu mày, cẩn trọng dò xét thái độ của người nọ. Nàng không dám khẳng định rằng Diệp Lâm Anh đang ghen.
\”Phải đó! Cô luôn miệng gọi tôi là chồng thế mà thoắt một cái đã đi ngoại tình. Cô nghĩ Diệp Lâm Anh tôi là đồ chơi hả?\”
Từ trong mắt Diệp Lâm Anh phát ra những tia lửa hờn ghen đốt nóng bầu không khí hiện tại. Thùy Trang cười một tiếng. Lần này thật sự ghen rồi.
\”Vậy Diệp Lâm Anh có từng xem tôi là vợ chưa?\”
Trước câu hỏi của Thùy Trang tưởng chừng Diệp Lâm Anh sẽ đuối lý mà im lặng nhưng không, nó càng khiến cô gia tăng sự tức giận. Nàng thừa biết nếu Diệp Lâm Anh không xem nàng là vợ chắc chắn sẽ không lết xác đến đây bắt gian, nàng cũng thừa hiểu nếu Diệp Lâm Anh không xem nàng là vợ thì sẽ không nổi ghen thế này. Tóm lại, là nàng cố tình chọc cô tức chết để vui vẻ với cái tên mặt thụ kia.
\”Nếu tôi không xem cô là vợ, tôi có cần ngu dại ở cạnh cô cho cô hành hạ hết ngày này qua ngày khác không hả?\”
Diệp Lâm Anh hai mắt long lên giận dữ, cô đặt Thùy Trang dưới thân, dùng hai tay ấn chặt vai nàng xuống giường.
\”Diệp Lâm Anh à…\”
Lần này thật sự không thể đùa với Diệp Lâm Anh nữa, Thùy Trang chưa bao giờ nhìn thấy vẻ hung tợn này của người nọ. Nàng nuốt khan một tiếng, sợ sệt nhìn Diệp Lâm Anh.
\”Nói, cô cùng tên mặt thụ đó đến đây làm gì?\”
Diệp Lâm Anh gắt lên.
\”Đây là việc riêng của tôi, bây giờ chưa thể cho Diệp Lâm Anh biết.