Kết Dữ Kiếp – Đồi. – Chương 19. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 23 lượt xem
  • 9 tháng trước

Kết Dữ Kiếp – Đồi. - Chương 19.

Vui lòng đọc tại acc @TamhontangdongXD ở 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭.
Chương 19.

Lần nữa thoát được khỏi đám robot, Hiên Thí chửi thề nhìn đồng hồ. Đã hơn 30 phút rồi, Hi Lộ chắc chắn đã phát hiện chiếc phi thuyền ngoài kia chỉ là vật che mắt. Robot tuần tra bên ngoài cũng dần tăng lên, Hiên Thí tính toán khoảng cách, còn khoảng chừng 2 dặm. May là bây giờ đang buổi tối, nhưng từ giờ trở đi cũng khó khăn thêm bội phần.

Hiên Thí đang tính toán thời gian để đến chỗ khác ẩn náu, thì lúc này một bóng đen bao trùm lấy anh.

“!”

“…Trí?”

Con robot có miếng vá vui vẻ ngồi xổm xuống: “Đốt Đốt tìm thấy cậu rồi.”

“…Đốt Đốt?” Trái tim đập loạn nhịp của Hiên Thí dần bình tĩnh lại. “Sao cậu lại ở đây?”

“Hì” Người máy khổng lồ nở nụ cười ngượng ngùng. “Đốt Đốt thấy lúc đó Trí cười như thể sẽ không bao giờ gặp lại nữa nên Đốt Đốt rất lo, đi theo Trí. Nhưng Đốt Đốt vô dụng quá, để lạc mất Trí. Đốt Đốt không biết phải làm sao, lúc đó tự nhiên có tiếng nổ lớn, Đốt Đốt còn hoảng hơn, rất nhiều người chạy tới chạy lui. Có kẻ giống mình nói là phải đi tìm một người giống Trí.”

“Rồi Đốt Đốt thấy Trí ở đây.” Người máy vui vẻ vì gặp được Hiên Thí, người đàn ông dần trở nên cảnh giác. “….Trí, là người mà bọn họ muốn tìm sao?”

“…Là tôi.”

“…Trí phải đi ư?” Giọng Đốt Đốt buồn bã.

“…Xin lỗi, Đốt Đốt.” Hiên Thí né ánh xanh chói lòa trong mắt con robot.

“…Đốt Đốt hiểu rồi.” Người máy to lớn đứng dậy. “Trí muốn đi đâu?”

“Bên hồ. Đốt Đốt, tôi…” Lời nói của Hiên Thí bị cắt ngang bởi hành động của người máy. Đốt Đốt cẩn thận cầm tay anh, chạy thật nhanh về phía hồ.

Người máy tuần tra bấm còi ngay khi nhác thấy bóng anh, lúc này Đốt Đốt chỉ cách hồ 7,800 mét. Không biết là ai ra lệnh, vô số tia B* bắn về phía Đốt Đốt đang liều mạng chạy trốn.

(*Tia B hay hạt beta là tên gọi chung của điện tử (e−, β−) và positron (e , β ) phát ra trong quá trình phân rã beta của hạt nhân và của neutron ở trạng thái tự do. Tia B không gây hại cho con người, nhưng chúng có tác dụng làm tăng tốc độ rỉ sét của máy móc.)

Phân nửa đầu của Đốt Đốt đã không còn, trên miệng cắt có vết rỉ sét đỏ đồng trông như vết máu. Mùi rỉ sét nồng nặc tràn ngập trong không khí. Đốt Đốt lại không để ý tới điều này, nó vẫn chạy rất nhanh.

“… Đốt Đốt! Đốt Đốt! Mau buông tôi ra nhanh!”

“…”

Con Robot bình thường rất nghe lời, lúc này chẳng nói chẳng rằng, chỉ chạy thật nhanh, bỏ mặc mọi thứ.

Rắc, tay trái của Đốt Đốt bị bắn rơi, cánh tay to lớn của nó rơi xuống nền đất mềm mại, phát ra âm thanh va chạm nặng nề. Hiên Thí lúc này vô cùng hận mình vô dụng, anh biết hệ thống mô phỏng tương tự loài người của robot đã phát triển thế nào, nghĩa là nỗi đau mà Đốt Đốt phải cảm nhận lúc này cũng như người thật. Anh không thể ngăn người máy đang chạy cùng mình lại, cũng không thể ngăn những tia B kia chiếu vào Đốt Đốt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.