Kế Hoạch Đào Mỏ [ Nhất Công Đa Thụ ] – 9. Tiến gần hơn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

Kế Hoạch Đào Mỏ [ Nhất Công Đa Thụ ] - 9. Tiến gần hơn

Sau lần gặp gỡ tình cờ ở quán cà phê, Trần Hạo không vội vàng mà tiếp tục duy trì nhịp điệu nhẹ nhàng, từ từ len lỏi vào thế giới của Trịnh Khang. Cậu vẫn đều đặn đến quán cà phê đó, đôi khi ngồi gần bàn của Khang, đôi khi chỉ lặng lẽ đọc sách, tạo cho mình một hình ảnh vô tình nhưng vẫn đủ thu hút.

Một ngày nọ, khi Hạo đang chăm chú soạn lịch trình cho công việc dày đặc của Phan Duy trên laptop, giọng nói trầm ổn của Khang bất ngờ vang lên: \”Cậu thường xuyên đến đây thật. Học hay làm việc vậy?\”

Hạo ngẩng đầu lên, nở một nụ cười tự nhiên. \”Cả hai. Ở đây yên tĩnh, rất hợp để suy nghĩ. Còn anh? Công việc dạo này thế nào?\”. Dù có nói là cố tình đi đến quán cà phê để tiếp cận Trịnh Khang đi chăng nữa nhưng thực sự thì cậu cũng tới đây để làm việc thật.

Khang nhấp một ngụm cà phê, ánh mắt lướt qua màn hình laptop của Hạo trước khi đáp: \”Vẫn ổn. Nhưng gần đây bận nhiều dự án mới, không có nhiều thời gian thư giãn.\”

Hạo khẽ gật đầu, không vội vàng đẩy mạnh cuộc trò chuyện. Cậu biết với một người như Khang, việc chủ động thể hiện quá mức có thể khiến anh ta đề phòng. Cách tốt nhất chính là giữ một nhịp độ tự nhiên, để Khang dần quen với sự hiện diện của cậu.

Dần dần, Khang có vẻ thoải mái hơn khi thấy Hạo xuất hiện thường xuyên. Đôi khi, anh chủ động gật đầu chào khi bắt gặp Hạo bước vào quán. Một hôm, Hạo mang theo một cuốn sách về quản trị doanh nghiệp, cố tình đặt nó trên bàn khi Khang đang ngồi gần đó. Không ngoài dự đoán, Khang liếc nhìn và hỏi: \”Cậu cũng quan tâm đến kinh doanh à?\”

Hạo cười nhẹ. \”Tôi đang tìm hiểu thêm. Dù không phải chuyên ngành của tôi, nhưng tôi nghĩ kiến thức về kinh doanh rất hữu ích.\”

Khang nhướng mày, có vẻ hào hứng hơn. \”Thật thú vị. Nếu cậu muốn, tôi có thể gợi ý vài cuốn sách hay về lĩnh vực này.\”

Đây chính là bước đột phá mà Hạo chờ đợi. \”Vậy thì tốt quá. Tôi rất muốn nghe lời khuyên từ một CEO thành công như anh.\”

Kể từ hôm đó, Khang và Hạo càng trở nên thân thiết. Khang bắt đầu chia sẻ với Hạo nhiều hơn. Anh giới thiệu cho cậu những cuốn sách, thỉnh thoảng còn cùng Hạo trao đổi về một số chủ đề kinh doanh. Hạo tận dụng cơ hội này để thể hiện sự thông minh và tinh tế của mình, khiến Khang dần có ấn tượng tốt về cậu.

Một buổi tối, khi quán cà phê vắng khách hơn thường lệ, Khang bất ngờ hỏi: \”Em có thực sự muốn theo đuổi lĩnh vực kinh doanh không? Hay chỉ là tò mò?\”

Hạo suy nghĩ một lúc rồi trả lời: \”Em chưa có định hướng rõ ràng, nhưng em nghĩ sẽ rất hữu ích nếu hiểu biết về nó. Dù làm gì trong tương lai, kinh doanh vẫn là một kỹ năng quan trọng.\”

Khang nhìn cậu một lúc, rồi mỉm cười nhẹ. \”Em có tiềm năng đấy. Nếu muốn, tôi có thể cho em thực tập tại công ty của tôi.\”

Vừa hay, tuần trước tên trợ lý của Phan Duy đã quay lại nên giờ cậu cũng không có gì làm. Hạo cố gắng kiềm chế sự phấn khích, thay vào đó là một nụ cười mang vẻ ngạc nhiên. \”Thật chứ? Em không nghĩ anh sẽ đề nghị điều đó.\”

\”Tôi không dễ đề nghị đâu,\” Khang nói, giọng điềm tĩnh nhưng có chút trêu chọc. \”Nhưng tôi thấy em có sự ham học hỏi, và tôi thích những người có ý chí.\”

Hạo biết đây là cơ hội lớn để tiếp cận Khang gần hơn. Cậu gật đầu, mắt sáng lên. \”Vậy em sẽ không làm anh thất vọng.\”

Bước đầu tiên trong kế hoạch tiếp cận Trịnh Khang đã thành công. Giờ đây, Hạo đã có một vị trí gần hơn trong cuộc sống của anh ta, và cậu sẽ không bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào để tiến xa hơn nữa…

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.