[Jujutsu Kaisen] Sau Li Hôn, Tôi Còn Trinh! – Quất ngựa truy phong – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Jujutsu Kaisen] Sau Li Hôn, Tôi Còn Trinh! - Quất ngựa truy phong

Tôi nằm trên giường bệnh, đầu óc trì độn nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng một mảnh tê dại. Tiết trời đã dần sang xuân, không khí cũng ấm áp lên, có chút nắng nhẹ, một chú chim lông màu đốm xám đậu trên cửa sổ, đưa đôi mắt đen lay láy nhìn về phía tôi, phát ra thứ âm thanh dễ nghe rồi vụt bay mất.

Mấy ngày nay tôi đều muốn ở một mình, không muốn ra ngoài cũng không muốn tiếp xúc cùng người khác. Cảm giác tội lỗi cứ dâng đầy trong lòng, tôi đã thả ra thứ sẽ hại cả nhân loại này. Dù cố tình hay vô tình thì cũng là do tôi, tôi đáng lẽ nên an phận mà sống, tôi đáng lẽ không nên tò mò, tôi đáng lẽ không nên tốt bụng, tất cả mọt thứ sảy ra như một chuỗi sự kiện đã được lập trình sẵn, trải đường cho tôi từng bước bước đến kết cục ngày hôm nay.

Tôi có nên nói với Gojo Satoru không? Tôi có nên nhờ sự giúp đỡ của Chú thuật sư không? Vậy nhưng những ký ức tăm tối luẩn quẩn của những đời trước như một rào cản tâm lý đáng sợ. Tôi mỗi đêm khi nhắm mắt đều mơ thấy khuôn mặt toàn máu, mơ thấy cái chết oan ức của những Linh dược sư, mơ thấy họ đã sống trong hành hạ đau đớn, tôi sợ, chính bản thân mình cũng sẽ bị như vậy. Tôi chính là nhát gan, tôi thật sự sợ chết.

Thầm oán hận trong lòng, tôi chính là không có liên quan gì đến các đời trước cả, tôi vốn dĩ chỉ là một đứa trẻ bất hạnh không may bị ý niệm thuần khiết nhìn trúng. Tôi cả một đời vật lộn cố gắng mà sống, cố gắng mà thoát ra khỏi vũng bùn leo về phía ánh sáng, đến cuối cùng lại bị cuốn vào đống lộn xộn.

Thế nhưng, nỗi đe dọa của thế giới này đang lởn vởn ngoài kia, không biết đến bao giờ thì nó sẽ hành động, như vậy là tại tôi phải không? Là tôi đã thả nó ra, tội lỗi đều là tôi.

Răng cắn lấy môi, tôi phải tìm cách, tiễn cái thứ lời nguyền ấy lên đường, tôi phải liệm nó! Oán niệm và lời nguyền chính là năng lượng tiêu cực, ý niệm thuần khiết ban đầu là năng lượng tích cực, hai năng lượng đối lập gặp nhau, tự khắc sẽ triệt tiêu nhau. Nhưng có hai vấn đề cần được giải quyết, đầu tiên năng lượng tích cực đang yếu hơn, tôi cần thứ gì đó để khếch đại nó, biến nó trở nên mạnh mẽ. Thứ hai, tôi cần một cái bình chứa, để tống hai đứa chúng nó vào trong đó, cho chúng nó tự triệt tiêu nhau, kết quả bắt buộc phải là năng lượng tích cực thắng hoặc cả hai cùng tan biến.

Không mất quá nhiều thời gian để tôi nghĩ ra điều này, ngay khi thoát khỏi những cơn ác mộng, trong đầu tôi lập tức nhảy số tành tạch. Nhưng tôi quá yếu, thậm chí còn yếu hơn những con người bình thường, cái khả năng cứu người này của tôi hoàn toàn không có giá trị nào trong chiến đấu, tôi bắt buộc phải lợi dụng người khác.

Kẻ tôi nghĩ đến đầu tiên chính là Ryomen Sukuna, gã đã tồn tại hàng nghìn năm nay, chỉ cần hít vào cái đã đánh hơi ra tôi là Linh dược sư đời thứ Mười một, chắc chắn thông tin gã biết sẽ vô cùng hữu ích cho tôi. Nhưng Sukuna là Chú vương, gã sống một đời bằng cả lịch sử phát triển của một đất nước, muốn lợi dụng được gã, chính là vuốt râu cọp, mà con cọp này chỉ cần há mồn đớp nhẹ, tôi đứt đầu!

Con mẹ nó! Sao tôi lại toàn dính vào những việc vượt ngoài khả năng của bản thân thế này! Trong lòng tôi tính toán, nếu như tôi chết đi, tôi sẽ lập di chúc, bán phăng cái biệt thự mà Satoru mua, rồi thuê một phát tám anh bụng sáu múi khiêng quan tài, mà phải cởi trần để khiêng! Đất để chôn thì phải là đất thánh! Bốn mùa rồng phượng đến mộ tôi múa quạt với nhau cho tôi giải trí!

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.