Lúc tôi tắm xong thì bên ngoài chỉ còn Itadori. Sau vụ việc ngày hôm nay tôi đã biết chắc rằng bản thân mình đang bị Chú linh tìm kiếm.
– Tối nay ở lại đi.
Tôi sấy khô tóc rồi quay qua nhìn cái đầu màu hồng rúc vào gối nằm trên sô pha. Itadori lên tiếng từ chối.
– Yuji, chị xin lỗi. Nhưng thật sự chị không biết phải nói với Yuji thế nào…
Nói thế nào đây? Nói tôi là vợ cũ của thầy cậu, nói tôi đã điên cuồng theo đuổi Satoru trong suốt nhiều năm, hay tôi phải nói gì?
– Em về đây, chị nghỉ ngơi sớm đi.
– Ở lại đi được không? Chú linh đang tìm kiếm chị, chị rất sợ. Xin Yuji đó, ở lại đi mà!
Tôi nắm lấy ống tay áo của Itadori, hai mắt đỏ hoe sắp khóc nhìn cậu, nhưng Itadori đến nhìn lại tôi một cái cũng không.
– Chị muốn tôi ở lại chỉ để giữ an toàn cho bản thân thôi sao?
Itadori lạnh lùng hỏi tôi, gỡ những ngón tay đang run rẩy khỏi tay áo mình rồi đi thẳng. Tiếng đóng cửa vang lên như tiếng tâm hồn tôi một lần nữa bị đánh vỡ. Cậu thanh niên tốt bụng ấy cuối cùng cũng bỏ lại tôi, lau lau những giọt nước mắt không kìm được tràn qua mi của mình, mặt mũi tôi có chút nóng rát, hôm nay là khóc quá nhiều rồi.
– Ôi! Đáng thương quá! Bị bỏ rơi rồi sao?
Chân tay tôi run rẩy lẩy bẩy, cột sống cứng đờ, không dám quay lại. Tiếng bước chân càng ngày càng gần. Tôi cảm giác được Chú lực của một con người và Chú linh hòa lẫn vào nhau, thứ gì thế này?
– Sợ đến cứng người rồi này!
Con người? Con người tại sao lại có Chú lực của Chú linh trên người?
– Không cần phải sợ vậy đâu, tôi sẽ không giết cô. Giết thì phí phạm quá!
Người đàn ông với bộ rakusu vuốt ve khuôn mặt tôi.
Suguru Geto, Chú nguyền sư!
– Suguru…
– Hử? Còn biết cả tên tôi sao? Vậy thì cũng đỡ phải giới thiệu nhỉ?
Tên này chắc chắn giống Sukuna, theo vết máu mà đến đây. Môi lưỡi tôi khô cứng, Suguru cúi người, bế tôi vào phòng ngủ. Tên này đang tính làm cái gì vậy?
– Anh cần gì?
– Kiểm tra một chút thôi!
Hắn từ từ cởi bỏ cái rasuku trên người. Điên rồi! Loạn rồi!
– Nếu anh cần máu thì hôm sau quay lại, tôi sẽ đưa cho anh. Hôm nay tôi bị thương, mất rất nhiều máu.
Tôi liếm lên đôi môi khô nẻ của mình, lùi người về sau. Suguru cũng không vội vàng, hắn từ từ leo lên giường, lôi chân tôi khiến tôi ngã ngửa, rồi đè lên.
– Suguru, làm việc này với tôi không hề sướng chút nào đâu.
Mắt thấy Suguru nắn bóp bên trong má đùi của mình, tôi cố gắng vớt vát tình hình hiện tại. Không thể được! Tôi không thể nằm dưới thân thêm bất kỳ người đàn ông nào nữa.