[Jujutsu Kaisen] Sau Li Hôn, Tôi Còn Trinh! – Chầm chậm yêu nhau đi – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Jujutsu Kaisen] Sau Li Hôn, Tôi Còn Trinh! - Chầm chậm yêu nhau đi

– Cám ơn bác sĩ rất nhiều nếu không có chị, thật sự em không biết mình bây giờ đã ra sao rồi…

– Xanh cỏ chứ còn sao nữa.

Nàng tự cười bản thân chết đi sống lại mồm miệng vẫn láo toét như thường. Đứng trước Tsumiki dịu dàng như vậy mà lại phun ra những câu nói không đâu.

– Em nghe mọi người nói, bác sĩ đã nghỉ mấy năm nay…

– Vấn đề sức khỏe thôi, không có gì đáng lo ngại cả.

– Em trai em, Megumi…

– Cậu Fushiguro làm sao? Đã đi tù chưa?

– Đi tù?

– Đi tù vì tội vu khống và bạo hành người khác!

Nàng bật cười vì khuôn mặt hóa đá của Tsumiki, nàng rõ ràng là có khả năng dọa người ta đến mặt mũ trắng bệch. Búng một cái lên trán em ấy, nàng cong cong đôi mắt nói rằng không có gì phải lo đâu, đó là chuyện qua lâu rồi.

Nàng xếp lại đồ đạc, tiếp tục với công việc của mình, may mắn thay, thứ mất đi chỉ có quyền năng tái sinh của Chân hồn nguyên thủy cùng khả năng chữa bệnh bằng máu của Linh dược sư, não nàng không bị bào mòn đi tý nào nha.

Fushiguro đi qua phòng làm việc của nàng, thấy cánh cửa để hé, bên trong còn có tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng cùng mùi cà phê mới pha bốc ra. Cậu cả cơ thể chấn động, không tự chủ được mà xông vào. Trên chiếc bàn gỗ sơn mài nhẵn bóng, bên tập bệnh án cao ngất, nàng ngồi đó, hai hàng mi dài buông rủ, nghe thấy tiếng động thì ngẩng lên, mang đôi mắt đen sâu phẳng lặng nhìn cậu.

– Chị có muốn đi bảo tàng nữa không?

Fushiguro mông lung bật ra một câu hỏi. Thế giới trong lời kể của nàng như một cuốn sách đầy kì bí, nàng từng trang từng trang lật mở, mang cậu như một đứa trẻ lần đầu biết đến phiêu lưu, vui thích ngắm nhìn thế giới. Cậu như một ngôi sao ảm đạm, tọa lạc trong dải sáng màu bạc, một hôm chợt nghe thấy âm thanh từ thiên hà khác, kịch liền thắp sáng ngồi sao này vì nàng.

Cám ơn nàng vì ở nơi góc khuất của thế giới, đã tìm thấy cậu.

– Cậu Fushiguro, cậu tính đền bù thiệt hại cho tôi thế nào?

Nàng không kiêng nể gì ngay lập tức một đòn đánh thẳng vào lương tâm chàng trai trẻ trước mặt.

– Trên người chị, vương mùi quãng đời còn lại của tôi!

Nàng bật cười, vậy mà không ngờ Fushiguro mặt lạnh lại tỏ tình cùng nàng.

– Lấy thân báp đáp?

– Nếu như chị bằng lòng, tôi mãi mãi yêu chị. Nếu như chị từ chối, thế thì tôi đành mãi mãi mang tương tư.

Nếu cậu yêu nàng, vừa vặn nàng cũng có tình ý với cậu, vậy khi gió thổi làm bụi bay mắt nàng, cậu sẽ nhẹ nhàng lau mi mắt. Nhưng nếu nàng chỉ coi cậu là bạn, cậu sẽ im lặng là chắn trước mặt nàng, đưa cho nàng một chiếc khăn tay.

Ba năm qua, nàng là mộng tưởng của cậu, một kiếp này, cậu sẽ mãi mãi vấn vương. Chẳng nói được lý do vì sao lại yêu nàng, nhưng cậu biết nàng là lí do vì sao cậu không thể yêu người khác. Trong lòng đã định, hà cớ gì phải chờ lâu. Một mực thổ lộ, một lòng theo đuổi, có chăng cứ vậy mà ở bên nhau được không?

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.