Satoru quyết định không thể chỉ vì một lần khước từ ở em, đã có thể buông tay. Em trong quá khứ đã bất chấp mà đi theo hắn như thế nào. Bây giờ hắn chỉ cần một phần mười dũng khí của em ngày đấy, nhưng lại không tưởng được rằng, theo đuổi một người lại cần nhiều can đảm đến vậy. Satoru trước đây băng sông vượt rừng, có ngọn núi cao nào hắn chưa chinh phục, có biền rộng nào hắn chưa đi qua, cơ sao chỉ một tấm lòng của nữ nhân đã từng yêu hắn, hắn lại cảm thấy khó khăn như vậy?
Thật may mắn, hắn là người đầu tiên tìm thấy em, cứ thế này mặt dày ở bên cạnh em, tương lai có thể độc chiếm em không? Nghĩ cũng thật nực cười.
Em không thể đuổi hắn đi đành để cho hắn ở lại trong căn nhà nhỏ bé của mình, thậm chí Satoru còn không có liêm sỉ, ban đêm sẽ leo lên giường em, cảm nhận cơ thể em mềm mại nằm ngủ thật ngoan trong tay hắn.
Em bất ngờ lắm chứ. Đây là lần đầu tiên hắn đơn thuần ôm em mà ngủ, để em gối lên cánh tay hắn, nghe tiếng tim trong lồng ngực hắn vững chãi đập từng tiếng. Em thích cảm giác này, em vẫn luôn ao ước nhưng không còn hi vọng nữa rồi.
Tính khí em đơn giản, ôn hòa, hắn không gây ảnh hưởng đến cuộc sống của em là được. Hàng ngày em sẽ vần đến trường mẫu giáo, ân cần chăm sóc những đứa trẻ. Hôm nay, Satoru cũng theo em đi làm.
Hắn một tay bế ngang đứa nhỏ, nhìn trái ngó phải, đứa nhỏ hình như là một sắc nữ bẩm sinh, trước dung nhan của hắn hoàn toàn bị đánh gục, liên tục cười toe toét.
Ở đây đưới bé nhất mới đầy một tuổi. Thằng bé thực quấn em, hình như nó thấy từ em hơi ấm của người mẹ, nó yêu cái cách em bế nó trên tay, cho nó uống sữa, ăn bột, nó yêu cái cách em hôn cái chụt lên đôi má phúng phính trắng trẻo của nó.
Satoru ngồi trên ghế, tay đỡ đầu, trầm ngâm nhìn dáng em nhỏ nhắn bận rộn với đám trẻ. Nếu như hắn và em lấy nhau, sau đó có những đứa trẻ của riêng mình thì sao? Đứa bé sẽ giống em hơn hay giống hắn hơn, sẽ là con trai hay con gái? Có quấy khóc nghịch ngợm, sẽ đơn thuần như em hay mạnh mẽ như hắn? Đột nhiên, hắn thắc mắc, sau những lần hoan ái đó, có lần nào em thực sự mong muốn có một sinh linh không?
Em năm nay đã bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Không còn trẻ nữa rồi, nếu như không gặp phải hắn, gặp phải những nam nhân kia, có lẽ em đã có thể sống một cuộc đời như bao người phụ nữ bình thường khác. Gả cho một nam nhân phải lòng em, bình đạm mà hạnh phúc đến già, với tính cách của mình, em nhất định sẽ trở thành một người vợ dịu dàng, người mẹ giàu lòng yêu thương. Chỉ có điều, đấy lại là nếu như.
Ngón tay gõ lên mặt bàn, Satoru đang tính toán, tính đến trường hợp em nhất quyết không thuận theo hắn. Khi đó, hắn phải làm sao? Cưỡng ép em theo ý hắn? Thật sự, sợ sẽ phải làm như vậy.
Có những chuyện, thật sự sau khi chia xa mới ngộ ra được, có những người chỉ khi không còn bên cạnh mới hiểu mình cần người ta đến nhường nào. Satoru không hiểu sự thiếu vắng đó là do tình dục không được thảo mãn mà sao mỗi đêm hăn đều lật người nhiều lần vẫn không thể ngủ. Hắn lại đi bar, lại tìm đến sắc dục vô độ. Những người con gái ấy xinh đẹp hơn em, quyến rũ hơn em, trên giường cũng chiều đàn ông hơn em, nhưng hắn lại chỉ mơ tưởng một dáng hình đơn bạc, một đôi mắt ngập đau buồn quá khứ.