Những tia nắng chiếu vào bên trong căn phòng tối tăm, mèo trắng đưa tay che mắt lại. Tay phải bất giác đưa lên gãi nhẹ đôi tai màu trắng. Nhưng khác với mọi ngày, hôm nay có cảm giác rất lạ..
\”Ơ? Tai đâu mất rồi?!\”
Dunk hốt hoảng chạy đến trước gương, hai tai trắng và đuôi mèo của cậu biến mất sau một đêm.
Mèo trắng hoảng loạn đến mức khóc nấc lên. Làm cho thân hình lớn đang ngủ trên giường bị tiếng nức nở đánh thức.
\”Hức..Ngài ơi..tai với đuôi của Dunk biến mất rồi..hức..\”
Joong Archen vừa thức dậy đã bị con mèo này doạ cho một phen. Nhanh chóng quay sang dỗ dành cậu.
\”Ngoan nào, không khóc. Tôi dẫn mèo con qua gặp Phuwin rồi chúng ta sẽ tìm cách lấy lại tai và đuôi cho mèo con nha.\”
\”Hức..dạ..\”
Hắn lấy tay lau đi hai hàng nước mắt trên khuôn mặt đang mếu máo nhìn hắn. Dẫn Dunk đến trước cửa phòng của Pond và Phuwin.
\”Mới sáng sớm mà..\”
Phuwin mở cửa với vẻ mặt ngáy ngủ. Nhưng khi thấy hình dáng khác lạ với ngày thường của Dunk thì liền tỉnh giấc.
\”Huhu, Phuwin giúp Dunk đi.\”
Cậu chạy đến trước mặt Phuwin chỉ tay lên đầu mình.
\”Rồi rồi, không khóc nữa nhé. Để Phuwin tìm cách.\”
Nói là tìm cách để tạm thời trấn an con mèo trắng này thôi chứ Phuwin cũng đang rối não lắm rồi đây. Đi tìm những quyển sách có vẻ hữu ích.
Không chỉ Phuwin mà ba người còn lại cũng tìm thông tin giúp. Sau một hồi, Phuwin bỗng bật cười rồi đi đến trước mặt Dunk.
\”Dunk này, cậu hãy thử nhắm mắt lại và tưởng tượng về hình dáng của cậu khi còn tai và đuôi mèo đi.\”
Mèo trắng nghiêng đầu nhẹ nhưng cũng làm theo lời của Phuwin. Mất một lúc thì Dunk cảm thấy cơ thể có một sự thay đổi lạ thường. Liền mở mắt ra, cậu đưa tay lên đầu chạm vào thì cảm nhận được đôi tai mềm mại của mình.
\”Ơ, tai của Dunk quay lại rồi! Cảm ơn Phuwin!\”
Dunk nhe răng cười để lộ răng nanh mèo.
\”Ngài ơi, tai với đuôi của Dunk quay lại rồi nè.\”
Mèo trắng cũng không quên chạy lại khoe cho chủ nhân của mình biết.
\”Ừm, vui rồi thì mèo con không khóc nữa nhé.\”
Joong xoa đôi tai trắng muốt của cậu.
\”Giờ thì tôi dẫn mèo con đi ăn sáng.\”
Hắn nắm tay của cậu dẫn đi trước.
\”Hứ, tôi giúp mèo con của anh mà còn chưa nhận được lời cảm ơn từ anh nữa chứ.\”
Phuwin khoanh tay nhìn Joong dẫn con mèo trắng đi trước.
\”Còn anh đây này, nó thương mèo của nó còn anh thương em.\”
Pond ôm Phuwin từ phía sau.
\”Em biết anh thương em nhất mà.\”
.