Jaywon | Bipolar Disorder – 13. thật hả em? – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 13 lượt xem
  • 4 tháng trước

Jaywon | Bipolar Disorder - 13. thật hả em?

ông bà park sau khi hay tin liền vội vàng thu xếp về ngay. đồng thời, jay cũng lập tức làm các thủ tục ra về sớm. anh rất sốt ruột, trong lòng cứ truyền đến linh cảm chẳng lành không nguôi khiến anh không thể ổn định được nữa. thế nhưng anh vẫn không thể làm gì được, sự bất lực khó chịu không thể tả khi xe đã lăn bánh nhanh hết mức cho phép.

khi anh vừa về đã sốt sắng hỏi quản gia kim vị trí của em. biết em đang trong phòng ngủ, anh lập tức chạy thẳng lên lầu. lúc anh đẩy cửa vào thì bên trong tối thui, chỉ khi bật đèn lên mới thấy em đang rúc trong chăn ngủ rất an tĩnh. trái với sự lo lắng của anh, có vẻ em ngủ rất ngon.

anh để ý thấy bàn tay bị thương của em. bàn tay nhỏ cuốn đầy gạc, vài chỗ còn rướm máu đỏ, chúng tựa như những mũi tiêm vô hình đang từng chút châm chích vào trái tim anh. anh cẩn thận cầm lấy tay em, muốn xem kĩ một chút thì bỗng nhiên em co ngón tay lại như muốn nắm tay anh, hai mắt cũng từ từ mở ra vì ánh đèn sáng chói trong phòng.

\”anh về rồi à, ai cha mới đó mà đã chiều rồi sao…\”

\”anh xin lỗi, anh lại không bên em lúc em cần\”

\”không sao mà, anh xin lỗi làm gì chứ\”

\”không, nếu anh tinh ý hơn một chút và nhận ra những biểu hiện kì quặc đó của ông lão thì mọi chuyện sẽ không đi xa như này\”

\”anh bình tĩnh đã, bây giờ anh cứ đi thay đồ rồi tắm rửa gì đó trước cho thoải mải. xong thì bọn mình cùng nói chuyện, nhé?\”

jay vừa ra khỏi nhà tắm thì thấy jungwon đã lại ngủ tiếp rồi. đúng là nhóc con giỏi nói dối. bây giờ có em ở đây, xung quanh anh chỉ toàn ấn mùi ngọt ngào phảng phất. từ lần đầu gặp mặt, anh đã trót thích nó đến nỗi nhung nhớ mỗi ngày mỗi đêm. jay đã tìm hiểu và nhờ mua một bó hoa với hương sắc y hệt nhưng cảm giác mang lại không hoàn toàn dễ chịu và ngọt ngào như anh mong muốn.

anh vẫn không ngừng bị nó cuốn hút, như tồn tại một thế lực vô hình đã kéo anh lại gần hơn. jay kéo chăn ra để nằm cạnh em, anh chỉ cần nhẹ nhàng vòng tay là có thể ôm trọn thân thể nhỏ. jay nhanh chóng bị cuốn vào giấc ngủ cùng em, cảm giác thoải mái trong chăn ấm cùng người thương nằm gọn trong lòng thật khiến người ta an tâm và chỉ muốn được kéo dài khoảnh khắc này thật lâu.

\”aigoo, jungwon, tay của con sao lại thương nặng thế? có cần đi viện kiểm tra lại không?\”

\”dạ không ạ. hai bá- à b-bố mẹ cứ lên nghỉ trước đi, con có jay ở đây rồi..\”

\”park goyeong! ông xem, phải làm gì đi chứ?\”

\”làm gì thì bà cứ bình tĩnh, kiện tụng đâu phải nháy mắt là xong\”

\”thế thì còn như nào, ông định để won bị lão kia hành mãi à?\”

\”có phải em lại vừa khơi mào rắc rối không vậy?\” – jungwon đứng hơi núp sau lưng jay khẽ thì thầm.

\”không sao đâu, vốn thường ngày là vậy, em tập làm quen đi\”

bà park vẫn luôn quan tâm đến em khiến em càng thêm nhớ về mẹ ruột. chỉ là mẹ chưa từng quan tâm em nhiều như thế, nhưng cũng không hẳn là chưa bao giờ. trước đây mẹ chỉ hay nói mấy lời qua loa và dùng những món quà đắt đỏ để tạm thời an ủi em, từ lâu jungwon đã quen với những lời hứa suông của bà. gia đình mới của em bây giờ vô cùng ấm áp, em có thể cảm nhận được mình đang từng bước tiến gần đến hạnh phúc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.