[Hyunlix Abo] Ba Và Em – 48 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 5 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Hyunlix Abo] Ba Và Em - 48

Ánh đèn vàng nhạt trong phòng ngủ rọi nhẹ lên tấm lưng trần của Hyunjin khi anh cẩn thận lau khô mái tóc cho em. Yongbok vẫn còn lim dim, cơ thể nhỏ bé tựa vào anh, hai má đỏ bừng — không biết vì ngượng hay vì mệt.

Sau một trận mây mưa mãnh liệt kéo dài đến tận trưa, em ngủ thiếp đi không hay biết gì, để mặc Hyunjin nhẹ nhàng tắm rửa, lau khô cho em rồi thay luôn bộ drap giường đã nhăn nhúm, vương đầy dấu vết yêu thương.

Yongbok ngủ li bì từ trưa đến tận tối muộn, cơ thể em kiệt sức sau đêm dài đầy khao khát và đau đớn do kỳ phát tình mãnh liệt. Khi em tỉnh dậy, đôi mắt lấp lánh nước, đôi má vẫn đỏ rực vì ngượng và mệt mỏi, em nhận ra cơ thể mình đau nhức khắp nơi, đặc biệt là vùng bụng vẫn căng tức lạ lùng. Sự giận dữ bùng lên trong lòng em, không chỉ vì Hyunjin đã \”hành\” em lên bờ xuống ruộng, mà còn vì anh dường như không quan tâm đến những lời van xin của em trong cơn đam mê cuồng nhiệt. Nhưng sâu thẳm trong trái tim, em biết mình không thể rời xa anh, và chính sự phụ thuộc ấy khiến em càng giận hơn.

Yongbok ngồi dậy trên giường, ôm lấy gối hình trái dâu mà Hyunjin từng tặng, ánh mắt sắc lạnh nhưng dễ thương hướng về anh, người đang ngồi kế bên em với vẻ mặt lo lắng xen lẫn hối lỗi.

Hyunjin thấy thế liền cúi xuống hôn khẽ lên má em, giọng nũng nịu:

\”Em còn giận anh hả? Bokkie, anh xin lỗi mà… tại hôm qua em cứ dễ thương quá, anh không kiềm chế được.\”

Yongbok hờn dỗi quay lưng lại, môi lầm bầm:

\”Anh cứ như sói vậy… ai bảo anh mạnh tay thế chứ. Người ta đau cả người rồi.\”

Đoạn, em nói tiếp với chất giọng đáng yêu xen lẫn ấm ức:

“Anh biết em đau thế nào không? Em xin anh dừng lại bao nhiêu lần, mà anh… anh cứ làm tới! Em mệt, em đau, em… em ghét anh luôn rồi!”

Em ném chiếc gối trái dâu về phía anh, nhưng lực yếu ớt chỉ khiến nó rơi lệt bệt giữa giường, làm Hyunjin bật cười, dù anh nhanh chóng che giấu bằng một cái ho khan, ánh mắt lấp lánh sự yêu chiều.

Hyunjin ôm chặt lấy em từ phía sau, cằm gác lên vai em, giọng lười biếng nhưng vẫn đầy chiều chuộng.

“Yongbok, em yêu, anh xin lỗi mà…”

Giọng anh trầm ấm, đầy hối lỗi, nhưng ánh mắt lấp lánh chút tinh nghịch.

“Anh… anh bị kỳ phát tình chi phối, và mùi sữa dâu của em… nó làm anh mất kiểm soát. Nhưng anh sai rồi, anh hứa sẽ không để em đau nữa, được không?”

Yongbok lập tức quay mặt đi, phồng má, giọng em lạnh lùng nhưng đáng yêu.

\”Đêm qua anh biết anh quá đáng thế nào không? Anh cứ làm em đau, cứ khiến em… em xấu hổ muốn chui xuống đất!\”

Dừng một lát, lấy hơi, em nói tiếp:

\”Anh có biết em ngủ đến tối vì mệt thế nào không? Hứ, em không muốn nhìn mặt anh nữa!”

Em quay lưng lại, mái tóc mềm mại xõa xuống vai, nhưng mùi sữa dâu vẫn lan tỏa, như một lời mời gọi ngầm khiến Hyunjin không thể rời mắt.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.