[Hyunlix Abo] Ba Và Em – 3 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 4 tháng trước
// qc

[Hyunlix Abo] Ba Và Em - 3

Sau bữa sáng, không khí trong biệt thự lại trở nên yên tĩnh. Hyunjin đứng dậy, chỉnh lại chiếc cà vạt và chuẩn bị ra ngoài làm việc. Quản gia Kang theo sau, tay cầm chiếc cặp tài liệu, sẵn sàng cho một ngày làm việc bận rộn.

“Cậu chủ, tài liệu họp đã chuẩn bị xong. Cả lịch trình công việc hôm nay tôi đã sắp xếp theo yêu cầu của ngài.”

Quản gia Kang nói, giọng điềm tĩnh.

Hyunjin chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt hướng về phía Yongbok, người đang ngồi trên ghế, đắm chìm trong cuốn sách mà cậu yêu thích. Mái tóc đen của cậu bóng loáng dưới ánh sáng của buổi sáng, và đôi mắt cậu lấp lánh như những vì sao trên bầu trời. Không gian trong nhà quá yên tĩnh, khiến Hyunjin cảm thấy có gì đó rất lạ lẫm. Mặc dù đã quen với sự im lặng này, nhưng sự có mặt của Yongbok khiến anh cảm thấy sự cô đơn trước đây như đã được lấp đầy.

“Ba sẽ đi làm, con ở nhà nghỉ ngơi nhé.”

Hyunjin nói, giọng anh mềm mại, nhẹ nhàng như một lời nhắc nhở, nhưng cũng ẩn chứa một sự chăm sóc đặc biệt dành cho cậu.

Yongbok ngẩng lên, nhìn vào ánh mắt của Hyunjin, rồi nhẹ nhàng gật đầu, môi nở một nụ cười thật tươi.

\”Dạ, ba.\”

Hyunjin khẽ mỉm cười rồi quay người bước ra ngoài, để lại không gian yên tĩnh trong biệt thự. Quản gia Kang đi theo, còn Hyunjin thì lặng lẽ bước vào chiếc Rolls-Royce đen bóng của mình. Cánh cửa đóng lại, xe bắt đầu lăn bánh.

Trong biệt thự, Yongbok vẫn ngồi đó, trên chiếc ghế dài êm ái, tay cầm cuốn sách. Cậu nhớ lại những gì Hyunjin nói về việc sẽ dẫn cậu đi mua sắm quần áo và làm thủ tục nhập học. Cậu cảm thấy một sự phấn khích chưa bao giờ có. Lúc trước, ở cô nhi viện, cậu chưa bao giờ dám nghĩ đến một cuộc sống như vậy. Nhưng giờ đây, mọi thứ đã khác. Cậu có ba, và ba đã hứa sẽ chăm sóc cậu.

Yongbok đặt cuốn sách xuống, tựa đầu vào lưng ghế và suy nghĩ về cuộc sống mới. Từ khi còn nhỏ, cậu đã sống một cuộc sống đầy khó khăn, nhưng chính những cuốn sách đã giúp cậu vượt qua tất cả. Ở cô nhi viện, mỗi khi có chút thời gian, cậu lại tìm đến sách để quên đi sự cô đơn. Đó là thế giới mà cậu có thể bước vào mà không sợ hãi gì cả.

Quản gia Kang bước vào phòng, nhìn thấy Yongbok ngồi đó, thả lỏng và chăm chú vào cuốn sách. Ông mỉm cười, cảm thấy vui vì thấy cậu bé dễ dàng hòa nhập với không khí trong nhà.

“Tiểu thiếu gia, con có muốn đi dạo trong vườn không? Cảnh vật xung quanh rất đẹp, ông nghĩ con sẽ thích.”

Quản gia Kang hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng ấm áp.

Yongbok ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng lên một chút. Cậu chưa bao giờ được tận hưởng không gian rộng lớn như vậy. Môi cậu khẽ cong lên, nở một nụ cười rạng rỡ.

“Dạ, con sẽ đi.”

Cậu trả lời, nhẹ nhàng đứng dậy.

Quản gia Kang dẫn cậu ra ngoài khu vườn rộng lớn. Cảnh vật thật yên bình, với những hàng cây xanh, hoa nở rực rỡ và bãi cỏ mượt mà. Đó là một không gian yên tĩnh mà Yongbok chưa bao giờ tưởng tượng sẽ có trong đời mình. Cậu hít một hơi thật sâu, cảm nhận được mùi đất, mùi cây cỏ và mùi của những bông hoa.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.