Lan Khuê từ phòng tắm bước ra, Phạm Hương ngồi dựa lưng vào thành giường cắm mặt vào cái laptop, đôi mày rậm rạp chau chau có vẻ căng thẳng.
– Hươngggg… – Khuê Khuê nằm xuống cạnh, dạo này đầu năm học mới cô rất rảnh rỗi chẳng có bài để học.
– Chị Hươngggg…
– Hả? hả… – Phạm Hương giật mình.
– Em gọi mãi không nghe?! – Lan Khuê nghịch ngợm chui đầu nằm vào đùi Phạm Hương đang duỗi thẳng chân, dù vướng víu cái laptop.
– Chị làm việc mà! – chị vẫn chăm chăm vào lap top không thèm nhìn lấy cô một lần.
– Vậy làm đi. – Lan Khuê im lặng đứng lên.
Dạo trước Hương còn hay đưa đón cô đi học, đưa cô đi chơi, đi ăn, đi dạo, dù Hương chưa chính thức nói với cô rằng chị ấy đã sắp xếp xong xuôi con tim bề bộn, nhưng hiện tại, trước thái độ cũng như hành động đủ để cô lâng lâng trong hạnh phúc, không cần nói thêm nhiều.
Có điều, từ dạo Hương phải lên phòng chủ tịch làm với Ka, và nhất là mấy ngày nay Ka đi mất, Hương gần như quên mất phải chiều chuộng cô.
Lan Khuê ngồi vào bàn trang điểm, ngắm nghía mặt mình trong gương bỗng điếng hồn… Ôi thôi mấy cái mụn liền trên trán, chắc chắn là rối loạn sắc tố vì…
Lại liếc nhìn Phạm Hương lần nữa, đôi mày Hương vẫn chau chặt, rất căng thẳng. Phải rồi, cả tháng nay chị ấy có đụng vào người cô đâu, dạo trước vẫn đều đều, thậm chí cô \”chết lên chết xuống\” với chồng \”háo sắc vô độ\” ấy.
Bỗng một suy nghĩ vụt ngang đầu Lan Khuê. Cô bẽn lẽn đi đến tủ quần áo, chủ động cởi bỏ chiếc bra phía trên, rồi với gương mặt chín đỏ, bạo dạng cởi luôn cái quần chíp. Cả người Lan Khuê bây giờ chỉ có một cái áo ngủ hai dây lấy lệ, bên trong trống trơn…
Sau đó, tiến đến giường ngồi xuống, lân la nằm dài cạnh Phạm Hương, môi tủm tỉm cười.
– Hương!! – Lan Khuê dùng một ngón tay chọt chọt vào màn hình máy tính, ngước lên nhìn Phạm Hương, mắt chớp chớp.
– Hửm? Đừng quấy, chị làm việc một chút! – Phạm Hương vẫn dán mắt vào màn hình.
– Mai làm hơm được sao? – Thật rất ít khi Lan Khuê làm nũng thế này.
Phạm Hương quay sang nhìn, cô vợ hôm nay cực kì hư hỏng, nằm tư thế \”nàng tiên cá\” trong khi đôi gò bò đảo lấp ló dưới chiếc áo ngủ mỏng toanh. Lan Khuê nghiêng người, chống một tay nhỏm đầu dậy cố tình khiến dây áo tuột khỏi bờ vai nõn nà…
Phạm Hương nuốt khan, gân cổ chạy dọc, tròng mắt thoáng phớt hồng, lập tức quăng máy tính tên tủ đầu giường, đôi mày giãn ra, nằm xuống một cái dáng y hệt, đối mặt Lan Khuê.
– Làm trò gì đấy?? – Phạm Hương nhếch môi trao cô nụ cười nửa miệng gian tà, hai ngón tay rê lên mặt cô.
– Biết gì không chồng? Một tháng rồi đó! – Lan Khuê mặt đỏ rần nhưng không biết lấy đâu ra dũng khí để nói câu này.


