|| Hùngan • Abo || Từng Bước Bên Nhau – 19. Gặp lại – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

|| Hùngan • Abo || Từng Bước Bên Nhau - 19. Gặp lại

Tiếng chuông cửa vang lên cùng lúc với thông báo giao hàng từ điện thoại, Thành An bỏ tai nghe xuống, xỏ vội đôi dép rồi đi ra phía cửa.

Nhưng ngay khi mở cửa, nó sững người. Trước mặt không phải anh shipper quen thuộc với túi đồ ăn thường ngày, mà là một bóng dáng chẳng lấy làm lạ với nó… quen thuộc đến đau lòng.

Quang Hùng đứng đó, tay nắm chặt túi đồ ăn và ánh mắt đầy vẻ mệt mỏi.

\”An…\” Alpha đối diện khẽ kêu, giọng anh nghe như đang rên rỉ vậy…

An đứng như hóa đá. \”Sao anh biết em ở đây?\”

\”Em nghĩ rằng em có thể giấu anh mãi sao, An?\” Hùng đáp, ánh mắt anh đầy vẻ tổn thương.

Tại sao nhỉ…?

\”Em ổn mà… anh không tin em hả?\”

Thành An cười nhẹ, cố gắng giữ cho giọng mình thật bình thản.

\”Anh thấy đấy, em vẫn ổn mà. Không cần phải lo cho em đâu, anh bận lắm đúng không?\” Nó nghiêng đầu, cố ý dùng tông giọng tươi tỉnh, như thể mọi chuyện đều ổn, như thể không có gì phải để tâm.

Quang Hùng không đáp lại ngay. Anh chỉ đứng đó, ánh mắt lặng lẽ quét qua gương mặt An rồi dừng lại nơi đôi mắt nó. \”An… anh không có ngu\” Anh thở dài, giọng khàn đặc. \”Anh biết… tất cả mọi thứ.\”

Tim An khựng lại trong giây lát, nhưng khuôn mặt nó không đổi sắc. \”Anh biết cái gì cơ? Tin đồn trên mạng à? Mấy thứ đó em quen rồi, không sao đâu mà.\” Nó nhún vai, tay giữ lấy cánh cửa như sẵn sàng đóng lại bất cứ lúc nào.

\”Nếu An không muốn chấp nhận anh, anh cũng không ép. Nhưng hãy để anh ở đây, bên cạnh An, chỉ cần vậy thôi.\” Hùng nói, giọng khàn đặc, như người đang cố kiềm chế cảm xúc của chính mình. \”Được không? Anh xin An đó…\”

\”Anh nói gì vậy, em ổn thật mà… ai đã nói với anh là em ở đây vậy… nhà em bừa lắm… lần sau lại gặp nha…\”

\”An,\” Hùng tiến một bước về phía trước, ép An phải lùi lại một chút. \”Em định giấu anh đến bao giờ? Em nghĩ rằng anh không nhận ra sao? Ba tháng qua em đã thay đổi thế nào, em nghĩ rằng anh sẽ tin em ổn sao?\”

An cắn nhẹ môi, bàn tay vô thức siết chặt cạnh cửa. Nó muốn cười phá lên để phủ nhận, muốn làm như thể những lời Hùng vừa nói là vô lý. Nhưng ánh mắt của anh, sự kiên nhẫn và đau đớn trong đó, khiến nó không thể.

\”Em không muốn Hùng phải dính dáng vào chuyện này,\” An nói nhỏ, ánh mắt né tránh. \”Em không muốn Hùng bị kéo xuống bởi mớ rắc rối của em. Em không cần… anh phải gánh trách nhiệm.\”

\”Đó là con của anh, An.\” Hùng cắt ngang, giọng anh nặng nề. \”An nghĩ rằng anh có thể bỏ mặc An sao? Em nghĩ rằng anh sẽ quay lưng sao?\”

\”Vậy anh định làm gì? Công khai?\” An bỗng dưng cao giọng, ánh mắt lóe lên tia tức giận. \”Anh có biết, nếu anh xuất hiện, tất cả mọi thứ sẽ tệ hơn bao nhiêu không? Còn sự nghiệp của anh thì sao? Em không muốn điều đó!\”

\”Hùng… anh chỉ mới vừa nổi lên ở Việt Nam thôi…\”

\”Anh không quan tâm sự nghiệp của anh.\” Hùng đáp, giọng trầm lặng. \”Anh quan tâm em\”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.