Những ngày gần đây, Negav không còn vui vẻ như trước. Cậu ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra bầu trời xám xịt, tay khẽ xoa lên ngực như muốn che giấu cơn đau. Cậu ho khan nhiều đến mức bản thân cũng không thể đếm nổi số lần. Mỗi lần ho là mỗi lần cậu lại gồng mình chịu đựng, giấu đi những cơn đau ngấm ngầm trong ngực. Nhưng lần này, cơn ho không dừng lại ở đó. Khi thấy những vệt đỏ hiện trên khăn tay, Negav sững người.
Quang Hùng thấy sự thay đổi ở cậu, thấy cậu gầy đi, xanh xao hẳn. Dù Negav cố gắng giấu, sự đau đớn dường như vẫn lộ ra qua từng ánh mắt mệt mỏi, qua dáng người yếu đuối tựa vào cửa sổ.
\”Negav, em không khỏe phải không?\” Quang Hùng khẽ hỏi, mắt anh lộ vẻ lo lắng. Anh nắm lấy tay cậu, cảm nhận làn da mỏng manh lạnh ngắt. Nhưng Negav vẫn cố gắng mỉm cười, như thể muốn che đi sự lo âu của mình.
\”Không sao đâu, Hùng. Chỉ là… chút cảm cúm thôi,\” cậu lảng tránh, ánh mắt mơ màng.
Thế nhưng Quang Hùng không thể yên tâm. Một ngày, khi nhìn thấy cậu ho ra máu, anh đã không thể giữ bình tĩnh. Cậu cố ngăn anh lại, nhưng Quang Hùng vẫn quyết định đưa Negav đến bệnh viện.
Kết quả chẩn đoán cuối cùng như một nhát dao sắc lạnh đâm vào tim anh.
\”Lao phổi giai đoạn cuối…\”
Anh bàng hoàng, trái tim nặng trĩu, như thể cả thế giới đang sụp đổ ngay trước mắt. Nhìn cậu nằm trên giường bệnh, đôi mắt buồn lặng nhìn ra ngoài, anh thấy mình bất lực.
Negav cười yếu ớt khi thấy Quang Hùng tới bên giường. \”Anh đừng buồn mà… Em không sao đâu…\”
\”Em phải mạnh mẽ lên, Negav. Chúng ta sẽ vượt qua tất cả,\” Quang Hùng khẽ nắm lấy bàn tay cậu, siết chặt như không muốn buông.
Nhưng cả hai đều biết, thời gian không còn nhiều nữa.
Những ngày sau đó, Quang Hùng luôn ở bên Negav, tận dụng từng phút giây còn lại, lắng nghe từng lời nói của cậu, dõi theo từng ánh mắt. Anh biết, chỉ có cách này anh mới có thể giữ cho hình bóng của cậu sống mãi trong trái tim mình.
Rồi vào một ngày mưa buồn, Negav mỉm cười yếu ớt nhìn anh, đôi mắt như ánh sáng cuối cùng trong bóng tối. \”Hùng, đừng buồn vì em nhé. Em biết… em sẽ không còn ở đây, nhưng anh phải hứa sẽ sống hạnh phúc thay cho em.\”
Nói rồi, Negav khép mắt lại, thanh thản như thể buông bỏ tất cả nỗi đau, để lại Quang Hùng một mình với nỗi trống trải vô bờ.
Negav ra đi, nhưng trái tim Quang Hùng vẫn còn mãi hình bóng cậu – mãi mãi.
—
( Tui viết kết Se với kết He cái nào hay hơn mọi người ? )
Hết.