[Hp] Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn [𝙚𝙙𝙞𝙩] – Chương 121: Peter Pettigrew – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hp] Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn [𝙚𝙙𝙞𝙩] - Chương 121: Peter Pettigrew

Editor: Moonliz

Esther thử cắn thêm hai lần nữa, cuối cùng cũng nhai được một miếng bánh nhỏ.

Mùi vị cũng tạm được, dù sao bánh có nho khô cũng không thể nào quá dở, nhưng thật sự rất hại răng.

Cô có cảm giác mình đang nhai đá trộn với đường bột. Kết cấu kỳ lạ này đã che lấp hoàn toàn mùi vị vốn dĩ không tệ, khiến trải nghiệm ăn uống trở nên vô cùng kỳ quặc.

Phải nhai rất lâu, cô mới nuốt xuống được. Nhìn ánh mắt tràn đầy mong đợi của bác Hagrid, Esther cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, khen ngợi: \”Ngon lắm.\”

Bác Hagrid rất vui.

Ngoài Harry và hai người bạn, hiếm khi có ai chịu ăn bánh đá cứng do bác ấy làm, càng không ai từng khen ngợi món này.

\”Có lẽ món này hơi khô với các trò. Trò có muốn uống thêm ít sữa không?\”

Bác Hagrid đứng dậy, không đợi Esther trả lời đã đi đến chiếc tủ bên cạnh, lấy một cái bình để rót sữa ra.

Ánh mắt Esther theo dõi động tác của bác ấy, dừng lại trên chiếc tủ.

Peter Pettigrew có khả năng đang trốn trong đó.

Cô vô thức siết chặt tay, cố gắng giữ vẻ tự nhiên, giả vờ trò chuyện: \”Sữa này có tươi không ạ?\”

\”Tất nhiên là có rồi! Tôi tuyệt đối không để các phù thủy nhỏ uống sữa không tươi đâu. Trò có muốn thêm chút đường không?\”

\”Dạ có ạ, thầy có trà không? Nếu có hồng trà, thầy có thể nấu chung với sữa không ạ?\”

\”Được chứ, chờ một chút, sẽ có ngay thôi.\”

Esther khẽ gật đầu, ánh mắt lại rơi vào cái bình sữa trên tay bác Hagrid: \”Họa tiết trên bình của thầy đặc biệt quá. Trông giống như một loại ngôn ngữ cổ đã thất truyền. Thầy còn cái nào giống thế không? Em muốn nghiên cứu thêm.\”

\”Ồ, còn một cái nữa trong tủ đó. Em có thể tự lấy.\”

Bác Hagrid dễ dàng tin vào lời bịa của Esther. Bác ấy tự hào nói: \”Tôi nhớ cái bình này mua từ một phù thủy một mắt ở hẻm Knockturn. Khi đó ông ta cũng nói giống trò, rằng họa tiết trên đây là ngôn ngữ cổ đã thất truyền, có thể mang lại may mắn. Tôi còn nghĩ ông ta đang lừa tôi, không ngờ điều đó lại là sự thật thật. Thế mà chỉ tốn có bốn đồng Sickle, hời thật chứ!\”

Không, ông ta đã lừa thầy đấy.

Esther nhủ thầm, nhưng ngoài mặt vẫn giữ vẻ điềm nhiên.

Cô tiến lại gần chiếc tủ, mở ra và thấy bên trong chứa đầy đĩa cùng những vật đựng lớn nhỏ.

Cô lặng lẽ quan sát nhưng không thấy dấu hiệu của bất kỳ sinh vật nào.

Không có?

Cô nhíu mày. Chẳng lẽ dưới tủ có hang chuột? Peter Pettigrew không trốn trong tủ mà là bên dưới?

Đang nghĩ, cô cầm lấy cái bình và lắc nhẹ hai lần.

Ngay lập tức, một con chuột lao vụt ra từ cái bình.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.