Editor: Moonliz
Đối với bí mật Scabbers chính là Peter Pettigrew, có lẽ hiện tại ngoài cô và người trong cuộc thì không ai biết. Dù sao cũng chẳng ai lại nghi ngờ một người hùng đã chết thảm như vậy.
Esther lạnh lùng cười khẩy trong lòng rồi an ủi Hermione: \”Thực ra Crookshanks có hơi kỳ lạ.\”
Hermione ngẩng đầu lên, cao giọng hỏi: \”Em cũng nghĩ Crookshanks đã ăn Scabbers sao?\”
\”Không, em không nghi ngờ nó ăn Scabbers.\” Esther vội vàng giải thích: \”Ý em là em nghĩ Crookshanks có thể mang một phần huyết thống của Kneazle.\”
\”Kneazle?\” Hermione nghi ngờ hỏi: \”Đó là gì vậy?\”
Esther giải thích: \”Kneazle là một sinh vật huyền bí trông khá giống mèo, cực kỳ thông minh và có khả năng đánh hơi ra đối tượng khả nghi rồi thể hiện tư thế tấn công hung hãn. Nếu nó có tình cảm sâu sắc với một phù thủy thì nó sẽ trở thành một người bạn đồng hành tuyệt vời.\”
\”Ý em là, Crookshanks tấn công Scabbers vì nó thấy Scabbers khả nghi?\”
Hermione nhanh chóng nắm được điểm mấu chốt.
Esther cố ý ngập ngừng một chút rồi mới nói một cách chắc nịch: \”Em không biết Scabbers có gì khả nghi hay không, dù sao thì nhìn nó cũng chỉ như một con chuột bình thường thôi. Nhưng chắc chắn Crookshanks có huyết thống của Kneazle. Cha em là chuyên gia nghiên cứu sinh vật huyền bí, em cũng khá quen thuộc với một số loài sinh vật hiếm thấy.\”
Hermione suy nghĩ một lúc rồi vội vàng thu dọn sách vở, thậm chí không kịp làm bài, nói với Esther: \”Cảm ơn em, Esther!\”
Nói xong, Hermione lập tức chạy đi.
Esther không động đậy, vẫn ngồi một mình tại bàn, tiếp tục làm bài tập.
Haizz, sao đổi sang thế giới này rồi mà vẫn còn phải làm bài tập thế này cơ chứ?
Sau khi khổ sở làm xong bài tập môn Bùa chú, Esther thở phào nhẹ nhõm. Khi đang định chuyển sang làm bài khác thì chiếc ghế đối diện bị kéo ra một cách thô lỗ. Có người ngồi xuống rồi gõ gõ lên mặt bàn.
Âm thanh không lớn, nhưng đủ để thu hút sự chú ý của Esther.
Cô ngẩng đầu lên, phát hiện người đối diện là Draco Malfoy.
Esther liếc hắn một cái, ý bảo nếu có chuyện gì thì nói nhanh, không có gì thì đừng làm phiền cô làm bài.
Draco hạ thấp giọng hỏi: \”Em có biết chuyện gần đây Potter có được một cây chổi Tia Chớp không?\”
Thì ra là đến hỏi thăm chuyện này.
Chuyện nhỏ như vậy không cần phải giấu diếm, Esther thản nhiên đáp: \”Có nghe nói. Đó là món quà Giáng sinh mà có người gửi cho anh ấy. Ban đầu giáo sư McGonagall còn lo có lời nguyền trên cây chổi, nhưng sau khi kiểm tra kỹ không có vấn đề gì nên mới trả lại cho anh ấy.\”
Nghe vậy, mặt Draco gần như vặn vẹo. Hắn gằn giọng đầy mỉa mai: \”Đúng là Đứa trẻ được chọn, lúc nào cũng có người hâm mộ giúp đỡ mỗi khi cậu ta gặp khó khăn.\”
Esther làm như không nghe thấy lời nói đầy ghen tỵ của Draco.
Nếu hắn biết cây chổi Tia Chớp này là do người được coi là \”cậu\” của hắn tặng thì chẳng biết còn tức giận đến mức nào nữa.