[Hoàn][Xuyên Sách][Edit] Tiểu Thiếp Không Dễ Làm – Chương 10 – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn][Xuyên Sách][Edit] Tiểu Thiếp Không Dễ Làm - Chương 10

Edit Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan  

Thôi Tiến Trung đi ra từ khố phòng, đưa một cái hộp gỗ khắc hoa mẫu đơn cho Hương Lê: \”Cầm đi. Thứ này là đồ tốt đấy!\” Một hộp trân châu tốt, người bình thường có tiền cũng không mua được. Vương gia nói thưởng là thưởng toàn bộ cho Dư chủ tử, xem ra, về sau cần nịnh bợ Dư chủ tử thêm mới được.

Hương Lê dè dặt cầm lấy, nói: \”Vâng, cảm ơn Thôi gia gia.\” Rồi lấy từ tay áo cái hà bao kín đáo đưa cho Thôi Tiến Trung: \”Thôi gia gia, đây là tiền mua rượu chủ tử chúng ta cho ngài.\”

Thôi Tiến Trung nheo mắt lại cười, gật đầu thỏa mãn với Hương Lê, Dư chủ tử có nha hoàn tốt, lại có dung mạo xuất sắc như vậy, nếu không được sủng ái thì quả là bất công mà.

Chờ Hương Lê tiến vào Tầm Phương viện rồi, Thôi Tiến Trung liền căng mặt đi đến chỗ Tạ di nương.

Đối với việc đột nhiên được ban thưởng, Tạ di nương có chút không hiểu sao, tuy tự tay nhận lấy, nhưng khuôn mặt vẫn mờ mịt: \”Thôi công công, chuyện này, sao đột nhiên Vương gia lại thưởng đồ cho ta vậy?\” Chắc phải tầm mười ngày nàng không gặp Vương gia rồi, đang yên đang làm, tự dưng lại ban thưởng?

Thôi Tiến Trung thủ khẩu như bình, cười nói: \”Tạ chủ tử ngài đừng làm nô tài khó xử. Sao nô tài biết tâm tư của Vương gia được chứ.\”

Bạch Lộ tiến lên, nhét một cái hà bao vào tay Thôi Tiến Trung.

Thôi Tiến Trung không lấy, đẩy trở về: \”Nô tài thật sự không biết. Nếu Tạ chủ tử không còn chuyện gì, nô tài xin cáo lui vậy.\”

Tạ di nương sững sờ gật đầu.

Bạch Lộ vừa không chú ý một cái, Thôi Tiến Trung đã đi rồi. Nàng không khỏi nhụt chí, nhìn Tạ di nương lúc thì vui mừng lúc lại ngơ ngác, nàng thở dài, nói: \”Chủ tử, ngài nghỉ ngơi, nô tỳ đi tìm hiểu xem sao.\”

\”Ừ.\” Tạ di nương gật đầu.

Bạch Lộ đi ra tìm hiểu, bên Đào di nương cũng đã nghe thấy việc Thôi Tiến Trung qua chỗ Tạ di nương, kêu Hồng Châu đi tìm hiểu, trong chốc lát Hồng Châu trở về.

\”Thôi công công đi đưa thưởng theo lời Vương gia. Nghe nói là một đôi vòng bạch ngọc thượng hạng. Sân bên kia từ trên xuống dưới đều đang vui vẻ, đắc ý đâu.\” Hồng Châu có chút không cam lòng.

Đào di nương trầm ngâm nói: \”Sau giờ Ngọ Tạ di nương có qua Tầm Phương viện một lát, ngươi nói có phải là nàng ta mang nước ô mai qua đó tặng?\”

Hồng Châu nghĩ nghĩ, đúng là có chuyện này, liền gật đầu. Sau đó kinh ngạc hỏi: \”Chủ tử, không phải do Tạ di nương tặng nước ô mai cho Dư di nương nên được thưởng đấy chứ?\”

Đào di nương gật đầu.

Còn gì nữa chứ. Đã lâu rồi Tạ di nương chưa gặp Vương gia, làm sao Vương gia tự dưng lại ban thưởng? Đúng là không nghĩ đến, Vương gia coi trọng Dư di nương đến thế, không phải sau này Thành Vương phủ sẽ có thêm một trắc phi chứ?

Nếu là thật, vậy thì không thể không nịnh bợ.

Nhưng nếu không phải, phải đi nịnh bợ họ thì thật sự là nghẹn khuất.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.