[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu – Chương 64: Xem xem mặt trời cùng treo cao với mặt trời của đế vương kia – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu - Chương 64: Xem xem mặt trời cùng treo cao với mặt trời của đế vương kia

Chương 64: Xem xem mặt trời cùng treo cao với mặt trời của đế vương kia, là mặt trời của Khương Nhất Hải ngươi, hay là mặt trời của Trần Chấp ta

Hôm nay cả nhà Thôi Hoài Cảnh đến rất sớm, chờ ở ngoài điện trước Phổ Tai cung đợi diện kiến.

Một là bọn họ muốn thừa lúc trước khi chúng tướng văn quan đến, trả lại ân thưởng hôm qua đã nhận một cách riêng tư, hiện giờ khắp giang sơn có trăm việc cần dùng đến tiền để chấn hưng, số tiền này nằm trong tay bọn họ thật sự rất là vô dụng.

Hai là muốn mang Thôi Hộc đến tạ tội.

Kết quả đợi đến năm khắc vào điện, nhìn người ngồi cao trên ngai rồng…

Vậy mà là Trần Quân đã lâu không gặp.

Mà lúc này Hoàng đế ngồi ngay bên cạnh, rũ mắt vuốt ve chén trà nhấp môi mà uống, trên mặt tràn đầy vui vẻ.

Nhà họ Thôi vốn muốn đến tạ tội Thôi Hộc dám mang hai lòng với quân chủ, lúc này quỳ trước mặt Trần Chấp nên tội này không tiện tạ, thế là đổi thành tạ tội tự ý xông vào cung cấm.

\”Thế sự nguy cấp khó phân, việc này cũng có thể tha thứ, sau này đừng lỗ mãng nữa là được,\” Trần Chấp dựa vào bảo tọa vẫy tay bảo bọn họ đứng lên, chợt ánh mắt quét đến thứ gì, nghiêng nửa người về phía trước nhìn vào tay trái của Thôi Hộc, \”Thôi Quang Phong, tay ngươi sao vậy?\”

Thôi Hộc cúi mắt mím môi toan giấu tay trái sưng vù ra sau lưng, khô khan giải thích: \”Là do không cẩn thận bị thương trên chiến trường.\”

\”Trên chiến trường sao có thể bị người ta đánh vào lòng bàn tay chứ?\” Trần Chấp dựa về, ánh mắt quét sang Trần Liễm Vụ đang ngồi bên cạnh.

Trần Liễm Vụ đang thưởng trà chậm rãi tự nhiên, hoàn toàn tỏ vẻ chả liên quan gì đến y.

Thằng nhóc này. Trần Chấp nghe bên tai lời của Thôi Hoài Cảnh nói muốn trả lại ân thưởng để dùng cho xã tắc, mắt vẫn dừng trên người Trần Liễm Vụ.

\”Đây là thứ các ngươi xứng đáng nhận được, một đồng cũng không thể thiếu. Chuyện dùng tiền thì Thôi tướng không cần lo, chỉ riêng số tiền tịch thu từ Khương Đảng đã đủ gấp đôi quốc khố mà lại còn dư rồi.\” Trần Chấp nói, đánh mắt trở lại.

Hôm nay luận công ban thưởng, chúng thần ngoài cửa cũng đã tề tựu đông đủ.

Nói xong chuyện nhà họ Thôi bèn mời quần thần vào điện.

Các lão tướng Trần Khoách khải hoàn đều được phong làm võ quan tam phẩm, các tướng lĩnh khác cũng đều được giao phó quan chức ban thưởng, đặc biệt còn phong Thôi Hộc làm nhị phẩm hộ quốc đại tướng quân.

Vào điện còn có thêm mấy trăm văn sĩ, đều là hiền tài mà trước đây Trần Chấp và Thôi Hoài Cảnh cùng nhau lựa chọn. Lúc này người ngồi trên ngai rồng là Trần Chấp, phong chức cũng tiện. Từng người trong số họ là loại nhân tài gì Trần Chấp đã hiểu rõ trong lòng, thế là người thích hợp cai quản thành trì thì được phái xuống địa phương, người thích hợp giúp vua trong triều thì giữ lại ở kinh đô. Chỉ một lát sau những chức quan còn trống khắp giang sơn do Khương Đảng bị bãi miễn đều đã được lấp đầy.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.