Chương 53: Vừa đi vừa làm trong cung, vừa khẩu giao cho Trần Chấp vừa gọi phu quân trong suối nước nóng, giới hạn khi say của Trần Chấp
\”Trẫm ôm ngươi có được không?\” Đi đến bên cầu thang, Trần Liễm Vụ mở miệng trước khi Trần Chấp nhấc bước.
Trần Chấp tựa người vào lan can quay đầu nhìn y.
Thế là Trần Liễm Vụ túm lấy eo Trần Chấp xoay ngang người hắn mà ôm vào lòng, bước lên bậc thang ra khỏi địa cung.
Trên mặt đất đã là giờ dậu xế chiều, ráng vàng buông đầy trời.
Đường kim mũi chỉ trên long bào khoác trên người Trần Chấp thêu lên như đang bay, che hờ thân thể đầy vết đỏ tím, hắn tựa đầu lên vai Trần Liễm Vụ.
\”Sao vậy Khanh Khanh?\” Trần Liễm Vụ rảo bước trên con đường dài trong cung, khẽ hỏi hắn.
\”Chóng mặt quá.\” Trần Chấp cũng khẽ đáp lại.
Trong địa cung hắn đã uống quá nhiều, lại còn điên loan đảo phượng mấy phen không ngừng, giờ mới ra ngoài nhìn thấy ánh mặt trời, lại thêm gió thu đang thổi… đầu óc bỗng váng vất.
\”Bị xóc thế này khó chịu hả?\” Trần Liễm Vụ cúi đầu hỏi hắn, \”Có muốn ta đổi cách khác ôm ngươi không?\”
Cũng hơi hơi muốn. Trần Chấp bám vào vai y chống người ngẩng đầu lên, cái eo dùng lực xoay người một cái, hai chân dạng ra kẹp vào hông Trần Liễm Vụ, giơ tay vung long bào, ôm ngược lại y, treo trên người y.
Vạt long bào rủ xuống che khuất eo hông, mà từ phần đùi trở xuống đến tận gót chân cứ thế mà trần trụi quấn quanh eo Trần Liễm Vụ.
Trần Liễm Vụ đưa tay sờ soạng, cảm thấy thằng đệ nhà mình lại run rẩy vểnh lên. Lúc Trần Chấp uống rượu sao lại quyến rũ người khác đến vậy cơ chứ.
Mà chầm chậm một lát Trần Liễm Vụ đã cảm giác được sò thịt trần trụi của Trần Chấp đang dính vào bụng dưới mình, nước rỉ ra từ bên trong tẩm ướt đẫm áo ngoài áo trong, dính vào da thịt y.
Hơi thở của Trần Liễm Vụ dần trở nên hổn hển, của quý cứng rắn phía dưới cũng nhỏ tinh.
\”Khanh Khanh… trượt xuống một chút có được không?\” Trần Liễm Vụ nghiêng mặt hôn Trần Chấp, hơi thở nóng rực gấp gáp phả vào mặt hắn.
Đôi mắt lơ đãng phiêu tán của Trần Chấp nhìn về phía y, vẻ mặt đã không còn tỉnh táo lắm, cười há miệng nhón ra một đoạn lưỡi màu đỏ đút vào miệng y, \”Được.\” Hắn mơ hồ đáp một tiếng.
Trần Chấp ôm cổ y trượt xuống một chút, thế là khúc thịt bị Trần Liễm Vụ móc ra từ trong quần liền mài vào miệng huyệt.
Miệng sò không ngừng nhả nhớt đục dính, ướt át vô cùng.
Còn mút vào…
Trần Liễm Vụ nhíu chặt mày thở dốc một tiếng. Trơn quá, lỗ thịt nhỏ mút vào một cái đã khiến quy đầu trượt đi.
Trần Chấp rũ một cánh tay mò xuống nắm lấy của quý của Trần Liễm Vụ.
\”A –\” Cánh tay Trần Liễm Vụ ôm lấy eo Trần Chấp đột nhiên siết chặt, rên rỉ thành tiếng.