[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu – Chương 50: (H) \”Đừng sợ, Vụ Nhi, đừng sợ, có trẫm ở đây\” – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu - Chương 50: (H) \"Đừng sợ, Vụ Nhi, đừng sợ, có trẫm ở đây\"

Chương 50: \”Đừng sợ, Vụ Nhi, đừng sợ, có trẫm ở đây.\”

Trần Liễm Vụ lên giường, cả người căng thẳng run rẩy, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng áo, thỉnh thoảng co giật một trận.

Như đang chống chọi với cơn đau không thể chịu đựng nổi.

Trần Chấp nhìn, bôi thuốc xong cho y rồi ôm vào lòng, \”Sao vậy chứ… Chỗ nào không thoải mái sao?\”

Mà Trần Liễm Vụ vừa rúc vào lòng Trần Chấp, ngửi thấy hương thơm trên người hắn thì như vớ được đèn trong tối, như đói bỗng được ăn cơm, ôm rịt lấy hắn.

Ưỡn hông bắt đầu va loạn vào người hắn.

\”…\” Trần Chấp im lặng nhìn y.

Trần Liễm Vụ vừa va vừa run, nhắm mắt nhíu mày, trong cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ như thú vật đang khổ sở vì cơn đau.

\”…\” Trần Chấp lại im lặng nửa giây, liền cởi y phục.

Dù Trần Chấp đã để lộ chỗ kín phía dưới, Trần Liễm Vụ vẫn chẳng thể đâm vào trúng chỗ, gấp đến nỗi răng đánh vào nhau lập cập, nước mắt ứa ra từ hàng mi dài.

Một tay dùng sức ấn Trần Liễm Vụ lại, tay kia nắm lấy của quý của y đỡ đến miệng huyệt, Trần Chấp ưỡn eo nuốt vào.

Vừa vào được nửa tấc, Trần Liễm Vụ liền vùng khỏi khống chế của Trần Chấp mà đâm thẳng vào trong.

Trần Chấp mắng y một tiếng súc sinh, đau đớn thở dốc

Chỉ thiếu chút nữa là Trần Liễm Vụ đã xé toạc bụng hắn.

Cho đến khi toàn bộ vật kia đều cắm vào trong bụng Trần Chấp, hai hòn dính chặt vào miệng huyệt, Trần Liễm Vụ mới dừng lại. Giống như cá mắc cạn chờ chết cuối cùng cũng trở về với nước, Trần Liễm Vụ dường như thả lỏng, không còn bộ dạng gân xanh nổi đầy toàn thân, cơ bắp căng cứng như vừa rồi nữa.

Trần Chấp cúi đầu nhìn người trong lòng, thấy y vùi đầu dính chặt vào ngực mình, im lặng như ngủ rồi, mà không qua một lát lại giật mình tỉnh giấc, hai tay siết chặt, hạ thân cũng dùng sức đẩy vào trong, xác nhận thật sự đã chạm đến cuối rồi mới dừng lại, cứ chốc chốc lại lặp lại như thế.

\”…Không được động đậy nữa,\” Trần Chấp giữ chặt eo Trần Liễm Vụ, đưa tay nâng mặt y từ trong lòng mình lên.

Trần Chấp bị y húc đến giọng nói cũng trở nên yếu ớt, đối diện với đôi mắt nhắm chặt của y hỏi: \”Ngươi đang sợ cái gì?\”

\”Trẫm là nam nhân, lại còn có một tầng nhân luân huyết thống với ngươi, sao có thể sinh con cho ngươi được chứ?\”

Lúc này Trần Liễm Vụ còn chưa tỉnh ra, nhưng nếu sau khi y tỉnh lại mà còn nhớ rõ tất cả những chuyện này thì Trần Chấp đành dứt khoát nói cho y nghe bằng hết. Lời của hắn tuy là nói lý với y nhưng giọng điệu lại nhẹ nhàng, nửa khuyên nửa dỗ.

\”Ngươi nói muốn dùng con cái trói buộc trẫm… trẫm vốn dĩ sẽ không đi đâu hết. Chỉ cần ngươi ở đại cục không phạm hồ đồ, ta nguyện ý ngươi trói thì cứ trói. Dù danh phận của ngươi có là gì thì quan trọng gì chứ? Dù gì trẫm cũng sẽ luôn ở bên ngươi, điều ngươi quan tâm nhất chẳng phải cái này ư?\”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.