[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu – Chương 45: Miên linh nhét vào trong người Thái tổ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

[Hoàn][Song Tính] Trẫm Trở Thành Sủng Phi Của Tôn Tử Bất Hiếu - Chương 45: Miên linh nhét vào trong người Thái tổ

Chương 45: Miên linh nhét vào trong người Thái tổ, ngứa ngáy nước chảy không ngừng. Thôi Hộc xông vào cung

Trần Chấp bị làm cho tỉnh giấc.

Mở mắt ra nhìn thì thấy Trần Liễm Vụ đang nằm sấp trên người hắn, vận một thân long bào lên triều, chỉ còn mũ miện là chưa đội, còn mình thì…

Hai tay hai chân đều bị xiềng xích khóa lại trói trên giường, tay Trần Liễm Vụ còn đang thò vào miệng huyệt của hắn nhét thứ gì đó.
Vật kia nhét đến chỗ sâu nhất trong lỗ hoa, mang theo một trận tê dại. Trần Chấp biết rồi, là miên linh.

Miên linh, như tên gọi, hình dạng nom như một quả chuông nhỏ, bên trong hình cầu rỗng chứa cơ quan là những lớp vàng bọc lấy hạt thủy ngân, gặp nóng tự xoay, động loạn không ngừng.

Viên miên linh này so với hàng thông thường thì lớn hơn khá nhiều, nhét đầy đường thịt, bịt kín bên trong.

\”…\” Tối qua Trần Chấp bị y giày vò quá lâu, cảm thấy còn chưa ngủ được hai canh giờ mà y đã lại hứng lên rồi.

Trói tay chân Thái tổ, nhét vật dâm vào huyệt, Trần Chấp nhìn Trần Liễm Vụ trên người khẽ nheo hai mắt, \”Trẫm thấy ngươi quỳ ở từ đường một ngày một đêm kia nhưng không quỳ ra được chút kính trọng nào.\”

\”Nếu Thái tổ không xông vào, trẫm vốn đã muốn quỳ ba ngày ba đêm,\” Trần Liễm Vụ chậm rãi rút ngón tay từ trong sò thịt của Trần Chấp ra, đưa lên miệng liếm mút, \”Sám hối tội xâm phạm Thái tổ ở kiếp này trước cả trăm ngàn lần.\”

Trần Chấp thật sự chưa từng nghe sám hối mà cũng có sám hối trước cơ đấy, hai mắt lạnh lùng nhìn y.

Trần Liễm Vụ cũng nhìn Trần Chấp cười toe toét.

Nếu không phải huyệt thịt của Trần Chấp đã ngứa ngáy, hắn sẽ cảm thấy nụ cười này của Trần Liễm Vụ có vài phần đáng yêu của bậc cháu con.

\”Ngươi đã muốn lên triều, giờ còn làm ta làm gì?\” Trần Chấp hỏi y.

\”Trẫm sợ lúc trẫm lên triều Chẩm Nhi chẳng thèm nhớ trẫm nữa,\” Trần Liễm Vụ tiến lại hôn một cái lên môi Trần Chấp, lại cúi người hôn một cái lên môi hoa thịt, đoạn thấp giọng nói, \”Nhét cái này vào, để trong lòng Chẩm Nhi có một mối nhớ nhung.\”

\”Trẫm cũng muốn khiến Chẩm Nhi mong chờ trẫm trở về.\” Trần Liễm Vụ ngẩng đầu lên, nụ cười sáng sủa chân thành.

Trần Chấp nhìn huyền tôn đại nghịch bất đạo này thì á khẩu một lúc lâu, sau đó vung tay, xiềng xích vang lên, \”Cút đi.\”

\”Trẫm sẽ về nhanh thôi, Chẩm Nhi nhịn một chút.\” Trần Liễm Vụ đứng dậy, lại muốn hôn hắn tiếp.

Trần Chấp nghiêng đầu nhíu mày, \”Cái miệng này của ngươi hàng ngày phải ăn cái gì đó sạch sẽ một chút.\”

Trần Liễm Vụ bĩu môi oan ức, \”Miệng của trẫm ăn toàn là đồ sạch sẽ nhất trên đời,\” y lại quỳ nửa người bên giường, giọng nói trầm xuống, \”Thơm nhất, dâm nhất…\” Y vừa nói vừa dẩu môi đến giữa hai chân Trần Chấp.

Lời còn chưa dứt, Trần Chấp co gối cho Trần Liễm Vụ một cú vào đầu.

Trần Liễm Vụ ôm đầu, ngẩng lên nhìn Khanh Khanh của y.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.