Ban ngày, cửa tẩm cung của Ái Châu Duyên vẫn đóng chặt.
\”A… ưm… a…\” Khuôn mặt Ái Châu Duyên đỏ bừng, ngồi trước gương, tách hai cánh môi lồn, hai ngón tay đâm sâu vào trong, ra vào điên cuồng.
Xung quanh hắn là mấy bức tranh xuân cung, nội dung đều là cảnh tượng hoan ái giữa nam nhân với nhau, hạ thể dây dưa, khuôn mặt tràn đầy khoái lạc, khiến Ái Châu Duyên không nhịn được mà tự tưởng tượng bản thân đang bị người đàn ông kia đè dưới thân hung hăng thao lộng.
\”A a… Sướng quá… Cặc to… đâm sâu vào trong… ưm… Tử cung sắp bị đâm thủng rồi…\” Ái Châu Duyên rên rỉ dâm đãng, nửa người trên gần như mềm nhũn, ngón tay vẫn ra sức công kích điểm mẫn cảm trong cái động kia, phát ra tiếng nước nhớp nháp.
\”Lỗ đít ngứa quá… Muốn ăn cặc… ưm…\” Hắn đưa một tay ra sau, ngón tay lách vào trong lỗ nhỏ hồng hào, không ngừng chọc ngoáy vào điểm tuyến tiền liệt nhạy cảm, hai điểm khoái cảm bị tấn công đồng thời, cơ thể hắn run lên bần bật, một dòng nước ấm nóng trào dâng trong bụng, \”A… sắp ra… sắp bắn rồi…\”
Khoái cảm ngày càng mãnh liệt, Ái Châu Duyên như phát điên mà ra sức công kích hai cái lỗ dâm đãng kia.
Trong gương, khuôn mặt vẫn xinh đẹp thánh thiện như vậy, nhưng lại mang theo vẻ dâm đãng khó tả của kẻ đang chìm đắm trong dục vọng, hắn ngửa cổ, hai chân dang rộng giữa không trung, ngón tay ra vào điên cuồng, đôi mắt vì sắp lên đỉnh mà đảo ngược, chiếc lưỡi đỏ hồng thè ra, miệng phát ra tiếng rên rỉ dâm mị: \”A a… Sướng chết mất… A… Không được… Không chịu được nữa… sắp bắn rồi…!\”
Ngón tay rút ra khỏi hai cái lỗ kia với một tiếng \”bóc\” rõ ràng, dòng nước lũ như phá tan đập chắn, phun trào mãnh liệt, tạo thành một màn sương mờ ảo trên mặt gương, dâm thủy chảy xuống, tạo thành vô số dòng suối nhỏ dâm mị.
Ái Châu Duyên ôm chặt hai chân, toàn thân run rẩy, lồn và lỗ đít co rút dữ dội, thậm chí còn đẩy cả dâm dịch còn sót lại ra ngoài.
\”Hahh…\” Ái Châu Duyên đưa tay khuấy đảo cái lồn ngập tràn dâm thủy, sau đó di chuyển lên trên, day day lỗ niệu đạo nhỏ nhắn, không ngừng chà xát, khiêu khích.
Ngày thường hắn vẫn dùng dương vật để bài tiết, nhưng mỗi lần lên đỉnh, lỗ niệu đạo nhỏ bé trên cái lồn kia lại ngứa ngáy khó chịu, hắn nghĩ, nếu có thể bắn nước cùng lúc với cái lồn kia, chắc chắn sẽ còn sung sướng hơn nữa…
\”Ưm… muốn đi tiểu… chảy ra ngoài… ưm…\” Cảm giác muốn đi tiểu ngày càng rõ ràng, Ái Châu Duyên ra sức chà xát lỗ niệu đạo, trên cặc hắn đang đeo một chiếc khóa trinh tiết, sợ rằng sẽ vô tình bắn nước tiểu ra ngoài, hắn còn dùng ngón tay bịt chặt quy đầu, tất cả những điều này đều chỉ vì muốn tự mình khai phá lỗ niệu đạo bé nhỏ kia.
Thế nhưng dù có cố gắng thế nào, hắn cũng không thể nào tiểu tiện bằng lỗ niệu đạo, cảm giác như nước tiểu đã dồn hết đến cửa rồi, chỉ cần thả lỏng là có thể bắn ra, nhưng lại bị chặn lại một cách đáng tiếc.
Lúc này trong đầu Ái Châu Duyên chỉ toàn là suy nghĩ \”muốn tiểu\”, hắn bò dậy, lấy đại một chiếc áo choàng rộng khoác lên người rồi đi ra ngoài.