[Hoàn][Đm] Sâu Trong Núi Tiên Có Ma Tu – 10. – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
  •  Avatar
  • 11 lượt xem
  • 8 tháng trước
// qc

[Hoàn][Đm] Sâu Trong Núi Tiên Có Ma Tu - 10.

Chuyện khiến Vưu tiên quân buồn rầu mãi vẫn không thể giải quyết nên cả ngày tâm phiền ý loạn, đúng lúc này nghe nói sư huynh hết bế quan sẽ tới thăm hắn thì càng thêm lo lắng sư huynh phát hiện mình động lòng phàm, liên lụy đến thiếu niên ma tu không biết tên kia.

Trong lòng hắn rối như tơ vò, gặp lại sư huynh sau nhiều năm xa cách cũng cười không nổi, may mà trước kia hắn chưa từng lộ ra cảm xúc gì đặc biệt trước mặt sư huynh, khi Kỷ Phùng ngồi xuống đối diện với hắn cũng chỉ tưởng hắn tu luyện quá chăm chỉ nên hơi mệt thôi.

Kỷ Phùng vẫn lạnh mặt như thường lệ, dù gặp sư đệ đồng môn thì ý cười trên mặt hắn vẫn ít đến đáng thương. Hắn giương mắt quan sát Vưu Minh Ngôn một hồi mới lạnh nhạt mở miệng nói: \”Có người tặng cho tiên môn một ít đồ chơi lặt vặt, nếu ngươi thích thì giữ lại mấy thứ đi.\”

Đồ chơi lặt vặt mà Kỷ Phùng nói là pháp khí linh sủng mà bình thường người tu tiên phải phí hết tâm sức mới tìm được. Vưu Minh Ngôn biết sư huynh thật sự rất quý những vật này, nếu hắn không nhận thì sư huynh mặt sẽ xụ mặt mấy ngày. Bất đắc dĩ hắn đành phải chọn mấy thứ, còn bao nhiêu trả lại hết.

Kỷ tiên quân vẫn bất mãn nói: \”Ngươi chướng mắt những thứ này à? Ta đã nói là người khác tặng cho tiên môn, ngươi cần gì câu nệ như vậy, cứ nhận đi.\”

\”Vậy đa tạ sư huynh.\” Vưu Minh Ngôn thở dài một tiếng rồi lại hỏi, \”Dạo này sư phụ thế nào ạ?\”

\”Ta tới gặp ngươi trước rồi mới đi thăm ông ấy. Chắc còn đang bế quan, ta có đến cũng chẳng gặp được.\” Kỷ Phùng nói.

Kỷ Phùng cũng không ở lại chỗ hắn bao lâu, nói xong mấy việc vặt lại đứng dậy đến chỗ sư phụ. Vưu Minh Ngôn mang tâm sự nặng nề về nhà gỗ rồi lấy những thứ lúc nãy Kỷ Phùng đưa ra xem một chút, chợt phát hiện bên trong lẫn vào một con linh sủng.

Một con cá thân xanh đuôi trắng.

Tuy con cá này cũng xem như linh sủng nhưng lại tương đối kém cỏi, không đáng nhắc tới. Dù có người tu tiên nào nuôi loại linh sủng này cũng chỉ để ngắm mà thôi.

Vưu Minh Ngôn nhìn con cá một hồi, nghĩ thầm trong ao nước dưới thạch đình hắn hay đánh đàn hình như có thể nuôi loại cá này. Vả lại nếu ma tu kia thấy cũng có thể bắt nó về làm linh sủng bầu bạn với mình, chỉ ngắm thôi cũng vui.

Nghĩ vậy trong lòng hắn lại vui vẻ hơn đôi chút, có thể đối phương không biết nhưng hắn làm vậy dù sao cũng là một kiểu an ủi mình.

Thế là Vưu tiên quân lập tức đi phóng sinh linh sủng dùng để ngắm này, đêm đó lại mơ thấy mộng đẹp.

Vưu, Minh, Ngôn.

Không ngờ chứ gì, linh sủng của ngươi rơi vào tay ta rồi.

Gió mát. Đêm lạnh.

Ứng Vô Túc ngồi xổm bên bờ ao, con cá xanh trắng kia bơi qua bơi lại dưới tay như rất thân cận với y.

Y cười lạnh đứng dậy, con cá cũng bay lên theo động tác của y, bọt nước văng tung tóe làm ướt tay áo nhưng y chẳng buồn để ý, chỉ nhanh tay cất cá vào rồi trở về hang.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.