Trong Tần phủ có biến động lớn mà ở dịch trạm cách đó ba mươi dặm, Yến Thù đang dốc lòng tra án nên không hề hay biết gì về chuyện xảy ra ở Tần phủ.
Sáng sớm Yến Thù mang theo hành trang nhẹ nhàng rời khỏi Tần phủ, sau khi tới dịch trạm thì trước tiên dò xét khu vực gần đó.
Chung quanh dịch trạm là một rừng trúc vắng vẻ, đang là đầu đông nên lá trúc hơi ngả vàng, từ xa nhìn lại tĩnh mịch yên ắng.
Yến Thù đi dạo một vòng trong rừng trúc, không thấy gì khác thường nên buổi trưa liền ghé dịch trạm.
Dịch trạm không quá đơn sơ nhưng cũng chẳng xa hoa cho lắm, một tiểu viện lớn có mấy chục gian phòng trúc, trong nội viện có mấy cây cọc buộc ngựa cho nha dịch và quan viên qua đường.
Trong dịch trạm có hai nha dịch, một già một trẻ, là cha con.
Thấy Yến Thù dẫn ngựa đến, nha dịch lớn tuổi liền ra đón, Yến Thù giơ lệnh bài lên trước mắt ông, nha dịch đầu tiên là sững sờ, sau đó kinh sợ cúi chào: \”Đại…đại nhân\”.
Yến Thù cất kỹ lệnh bài rồi hỏi: \”Xin hỏi hai tháng trước Binh bộ Thị lang Từ đại nhân có phải đã dừng chân ở đây không?\”
\”Có ạ có ạ.\” Nha dịch lớn tuổi cung kính trả lời, \”Cùng đi còn có ba mươi mấy vị Cẩm y vệ đại nhân, tiểu nhân nhớ rất rõ, nhưng các đại nhân đến đi vội vàng, cũng không ở lại qua đêm\”.
\”Lúc đó Từ đại nhân nghỉ ngơi ở đâu?\” Yến Thù hỏi, \”Phiền ngài đưa ta đi xem thử\”.
\”Vâng vâng, mời đại nhân theo tiểu nhân.\” Nha dịch lớn tuổi dẫn Yến Thù đến một gian phòng khách, đưa tay đẩy cửa ra.
Yến Thù vào phòng tìm kiếm tuần tra một phen, không thấy gì lạ thường, quay đầu hỏi thăm lão nha dịch: \”Xin hỏi khi Từ đại nhân dừng chân ở đây đã xảy ra chuyện gì, xin lão nhân gia kể chi tiết cho ta.\”
Nha dịch lớn tuổi nhíu mày, vừa suy nghĩ vừa nói: \”Tiểu nhân nhớ lúc đó đoàn người của Từ đại nhân sáng sớm đến dịch trạm, bọn họ còn bảo vệ mấy xe gỗ vận chuyển rất lớn, cũng không biết bên trong chứa vật gì, vì xe quá lớn nên lúc ấy chỉ có thể đậu trong sân, mười mấy Cẩm y vệ đại nhân trông chừng, sau khi Từ đại nhân đến dịch trạm thì ở trong phòng nghỉ ngơi, bữa trưa là do tiểu nhân đưa……\”
Yến Thù ngắt lời nha dịch: \”Lúc đưa cơm Từ đại nhân có biểu hiện gì khác thường không?\”
Lão nha dịch ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: \”Không có, nhìn Từ đại nhân vô cùng mỏi mệt.\”
\”Ngài nói tiếp đi.\”
\”Buổi chiều, Tiết độ sứ Sóc Phương Tần đại nhân nghe tin Từ đại nhân dừng ở đây thì đến gặp Từ đại nhân một lần, hai người nói chuyện với nhau trong phòng khoảng nửa canh giờ, lúc hoàng hôn Từ đại nhân biết cách đó hai mươi dặm còn có một dịch trạm thì liền mang theo đoàn người rời đi.\”
Nghe nha dịch nói xong, Yến Thù cau mày suy tư.
Một lát sau, Yến Thù ngẩng đầu hỏi nha dịch: \”Vì sao sau khi Từ đại nhân nghe nói cách đó hai mươi dặm còn có một dịch trạm liền rời đi? Dịch trạm kia có thứ gì mà ở đây ngài không có à?\”


