[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 – 7. Điện thoại – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 - 7. Điện thoại

Edit : Tiêu Tiêu
Beta: Sa
===============

Triệu Ngu vẫn đi làm như bình thường, cô vẫn biểu hiện tích cách bình thường, mọi thứ đều chỉ gió êm sóng lặng, làm như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Nhưng khi đối mặt với Tiết Tử Ngang, thì cả người lại đều không được tự nhiên, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào hắn.

Tiết Tử Ngang ngược lại lại tỏ ra rất thản nhiên lạnh nhạt, cứ như tối hôm qua chẳng có chuyện gì cả, thái độ đối với cô cũng không có gì thay đổi.

“Đưa cái này cho Phó tổng.” Đưa văn kiện cho Triệu Ngư cầm, thấy bộ đáng của cô tràn ngập lo lắng bất an không biết phải làm gì, Tiết Tử Ngang bỗng cười đùa, “Sợ tôi ăn cô à?”

Vốn dĩ lời này cũng không có gì không ổn, nhưng sau khi đã trải qua chuyện tối  qua, hiển nhiên một chữ “ăn” này lại có ý nghĩa rất khác.

Cho nên Triệu Ngu lập tức cúi gằm xuống, làm bộ ngượng ngùng khó xử, chỉ biết cắn môi nhìn mũi giày.

Tiết Tử Ngang tiếp tục cười nhẹ: “Yên tâm, tôi cũng không hẹp hòi đến vậy, sẽ không để bụng với cô.”

Khi nói lời này, hắn đã cách cô rất gần, hô hấp ấm áp phả vào mặt cô, mấy chữ cuối cùng còn mang theo ngữ điệu ôn nhu nhẹ nhàng, nghe vào tai lại cảm thấy có chút mờ mịt, lại như có gì đó ái muội.

Triệu Ngu biết, vị hoa hoa công tử trước mặt này vẫn chưa mất đi hứng thú đối với cô.

Thậm chí còn ngược lại, hắn hẳn là sẽ càng không kiêng kị mà tìm cách quấn lấy cô, thẳng đến khi cô mất hết sức chống cự đối với hắn, ngoan ngoãn nhào vào trong lòng hắn.

Hiệu quả như vậy, chính là thứ mà cô mong muốn.

Sau khi tan làm, cô về chung cư làm cho mình một bữa ăn khá ‘healthy’, mới vừa ăn được hai miếng thì điện thoại reo lên, màn hình hiện lên hai chữ “Mẹ nuôi”. 

Nhìn đến hai chữ kia, cô không khỏi thoáng ngây người, sau một hồi lâu mới nhận điện thoại.

“Hi Hi à, cuối tuần này tới nhà mẹ nuôi một chuyến được không? Con nói con đã về nước lâu như thế, sao lại không tới thăm mẹ với cha nuôi một chuyến nè? Chúng ta đều nhớ con lắm đó.”

Vẫn là âm thanh ôn nhu như trước, nhưng lại làm cho Triệu Ngu cảm thấy chột dạ, theo bản năng vội nói dối: “Cuối tuần con còn phải tăng ca, bởi vì con vừa mới về nước nên còn rất nhiều việc cần thu xếp ạ, gần như không có thời gian rảnh nữa.”

“Như vậy à…… Tại mẹ cũng có chuyện muốn chờ con về gặp mặt rồi nói với con, nếu con không tiện về, vậy mẹ nói với con qua điện thoại luôn vậy.”

Triệu Ngu đã biết bà muốn nói về chuyện gì, nhưng vẫn hỏi: “Chuyện gì vậy ạ?”

Mẹ nuôi ở bên kia thở dài một tiếng: “Còn không phải chuyện về con bé Tiểu Cẩn kia sao, mấy hôm trước mẹ nhận được một cuộc điện thoại, là công ty bảo hiểm gọi tới, nói là 4 năm trước Tiểu Cẩn đã mua mấy bảo hiểm tai nạn ngoài ý muốn ở công ty bọn họ, cho nên……”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.