[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 – 45. Ái muội – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 - 45. Ái muội

Edit : Sa Nhi
==============

Gió đêm thổi quá, giá áo treo  trên ban công phát ra âm thanh va chạm lanh canh, tóc dài theo làn gió hất lên mặt cô, giống như một cái tát tàn nhẫn, nháy mắt đã kéo suy nghĩ của Triệu Ngu trôi xa.

Cô đã mất khống chế một lần, đã đi một bước đi không đủ chính xác với Hứa Thừa Ngôn, sai lầm như vậy, quyết không thể có lần thứ hai.

Quay đầu nhìn lại còn Kỷ Tùy vẫn đang chìm đắm một mình uống bia giải sầu, trong lòng cô nhanh chóng đánh giá lại  tầm quan trọng của hắn đối với Trang Diệc Tình, cả giá trị của hắn đối Trang gia, tất cả xem xét lại một lần nữa.

Hắn cùng Trang Diệc Tình là thanh mai trúc mã, yên lặng bảo hộ bên người cô ta đã nhiều năm, cho dù Trang Diệc Tình chưa từng thích hắn, nhưng việc ỷ lại vào hắn là chắc chắn, dù cho bất kì người nào cũng không thể thay thế được.

Hơn nữa trong tay hắn có nắm 6% cổ phần của Lan Tỉ, cũng chính là cổ đông lớn nhất bên cạnh cha của Trang Diệc Tình.

Vô luận là từ tiền, quyền, hay là cảm tình, hắn cũng đều là lưỡi dao sắc bén tốt nhất để đối phó với Trang Diệc Tình.

“Kỷ Tùy.” Triệu Ngu đi tới, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai hắn, không đợi hắn phản ứng lại đã lại rút tay về, giơ lon bia trong tay hơi mỉm cười với hắn, “Nếu anh muốn, lần này để tôi uống cùng anh.”

Kỷ Tùy cười cười, lắc đầu: “Được thôi, dù sao có uống cũng vô dụng.”

Nơi bàn tay cô vừa đáp lên vai hắn vừa rồi, xuyên thấu qua lớp áo sơmi hơi mỏng là cảm giác lạnh lẽo thấu xương, thấy cô còn muốn cầm lon bia đưa lên miệng, hắn chợt đưa tay lên cầm lấy: “Cô cũng đừng uống nữa, quá lạnh không tốt cho thân thể.”

Lon bia nho nhỏ không đủ chỗ cho hai bàn tay, cho nên ngón tay của hắn, đã bao trùm lên mu bàn tay của cô.

Lần này biến thành ngón tay lạnh băng của hắn nắm lấy trên lon bia, mà mu bàn tay của cô, lại là cảm giác ấm áp, xúc cảm mềm mịn tinh tế.

Cô như không ý thức được có vấn đề gì, sắc mặt vẫn chỉ như thường, nhưng thật ra Kỷ Tùy lại chợt sửng sốt, vội vàng thu hồi lại tay.

Triệu Ngu tiếp tục coi như không phát hiện điểm khác thường của hắn, mỉm cười: “Được rồi, vậy tôi không uống nữa.”

Cô nâng cổ tay nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian còn sớm, lại nói: “Hình như lúc trước tôi có nghe chị Thi Vũ nói anh thích chơi cờ, vậy chỗ này của anh có không? Nếu không tôi chơi cờ cùng anh nhé? Không đúng, hẳn là anh phải chơi cờ với tôi rồi, dù sao tối nay, hai chúng ta…… cùng quên hết những việc không vui đi nhé.”

Kỷ Tùy hơi kinh ngạc: “Cô cũng biết chơi cờ? Muốn chơi cờ gì?”

“Loại gì cũng được, tôi đều biết chơi.”

Kỳ thật Triệu Ngu không phải cờ nào cũng biết, nhưng trong lúc vô tình nghe được  Thi Vũ nói phương thức giải trí của Kỷ Tùy quá đơn điệu nhàm chán, sau đó cô đã cố ý chiếu theo để học.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.