[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 – 33. Cạm bẫy Tình yêu – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn] Trở Về – Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu【Np-H】Quyển 1 - 33. Cạm bẫy Tình yêu

Edit : Sa Nhi
===================

Triệu Ngu “uống say” nên cuối cùng được một đồng nghiệp nam không uống rượu đưa về. 

Sau khi bữa tiệc kết thúc, mọi người cũng lần lượt rời đi, thân phận cô và Hứa Thừa Ngôn dù sao cũng không cùng cấp bậc, đến nói cũng không thể nói một câu xã giao khách sáo, chỉ có thể đường ai nấy đi.  

Nhưng cô có thể khẳng định, hắn sẽ không vạch trần bộ mặt thật của cô ra trước mặt người khác.

Lúc trước là vì không muốn lãng phí sức lực trên người cô, sẽ làm mất thân phận của hắn. Mà hiện giờ, hẳn là hắn lại rất hưởng thụ loại cảm giác “tất cả đều say, chỉ mình ta tỉnh”, cùng khoái cảm ưu việt khi chỉ có hắn mới biết được “bộ mặt thật” của cô.

Khi cô trở lại chung cư, Tiết Tử Ngang đã chờ ở bên trong.

Đêm nay hắn cũng tham gia một bữa tiệc, nhưng cũng không uống say, sau khi về chung cư của cô còn gửi tin nhắn, nhưng không thấy cô rep lại. 

Thấy cô say khướt đẩy cửa tiến vào, Tiết Tử Ngang không khỏi hơi bực bội: “Sao lại uống nhiều như vậy?”

Triệu Ngu loạng choạng dựa vào tường, ánh mắt tan rã, cứ như không biết hắn đã tức, ngược lại còn nở nụ cười với hắn: “Anh đã về?”

Thấy cô lảo đảo như sắp ngã đến nơi, Tiết Tử Ngang bước vội tới đỡ lấy, ngửi thấy trên người cô là mùi rượu nồng nặc, sắc mặt lại càng thêm khó chịu: “Ai ép em uống nhiều thế này?”

“Em đó.” 

Triệu Ngu mềm nhũn trong lòng hắn khanh khách cười, “Vui mà, vui thì phải uống nhiều một chút chứ.”

“Có gì mà vui vẻ?”

“Bọn họ khen đồng hồ của em đẹp đó, hì hì.” 

Triệu Ngu không màng hình tượng nhếch miệng ngây ngô cười với hắn, chìa cổ tay ra giơ lên trước mặt Tiết Tử Ngang, “Đẹp không?”

Một bụng đang nghẹn đầy lửa giận nháy mắt đã tan biến, nhìn thấy chiếc đồng hồ hắn tặng cô kia, Tiết Tử Ngang lại thấy hơi bất đắ dĩ: “Chỉ vì vậy mà em vui đến thế sao?”

Thấy hắn đưa tay muốn chạm vào đồng hồ, Triệu Ngu lại nhanh nhẹn bắt lấy cổ tay co rụt lại, ôm chặt trước ngực: “Không được chạm! Không cho chạm! Cái này là của em, không cho ai chạm hết.”

Dáng vẻ khẩn trương này của cô nhất thời chọc Tiết Tử Ngang phải phì cười: “Được được, anh không chạm, không chạm được chưa? Không phải chỉ là cái đồng hồ thôi sao, em còn làm như là bảo vật gì không bằng?”

“Đương nhiên rồi, đây là đồ anh cho mà.” Triệu Ngu lại cười hì hì, vươn tay ôm lấy hắn, cọ loạn trên người hắn, “Tiết Tử Ngang, em thật sự rất thích anh, rất rất thích, anh đừng đá em được không?”
 

Tiết Tử Ngang sửng sốt: “Ai nói anh muốn đá em chứ?”

“Bọn họ nói a, lời mấy người trong công ty nói, kỳ thật em đều biết. Bọn họ nói phụ nữ đi theo bên cạnh anh đều không được bao lâu, em cũng không ngoại lệ, chờ anh chơi chán rồi sẽ không cần em nữa. Em cũng biết mình không xứng với anh, cũng không mơ tưởng sẽ gả được cho anh… nhưng mà em không nỡ bỏ anh, chỉ cần anh còn chưa kết hôn, thì đừng chia tay em có được không?”

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.