(Hoàn) Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ _ Hunhhn786 – Chương 3: Sợi dây đỏ – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​

(Hoàn) Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ _ Hunhhn786 - Chương 3: Sợi dây đỏ

\”Rầm\”

Người đàn ông tên Thương Khâu cũng ở tầng 17 này, cũng là hàng xóm với Tạ Nhất. Hắn ở phòng ngay bên cạnh. Cửa thang máy mở hắn đã nhanh chớp vọt về phòng, đóng cửa lại.

Cửa thang máy cũng dần đóng lại, lúc này Tạ Nhất mới phản ứng, vội vàng chạy ra khỏi thang máy, đi mở cửa phòng mình.

\”Cạch\”

Tạ Nhất đang mở cửa, cửa sát vách đột nhiên lại bị đẩy ra. Tạ Nhất nghiêng đầu nhìn liền thấy Thương Khâu mở cửa. Nhưng hắn không có đi ra, chỉ đưa ra một cánh tay. Giọng trầm thấp vang lên:

\”Cái này cho cậu.\”

Thương Khâu nói xong, bàn tay mở ra. Tạ Nhất có hơi ngây ngốc.

Một… một viên kẹo trái cây?

Một viên kẹo trái cây màu cam nằm ở trong lòng bàn tay Thương Khâu. Hắn còn mang bao tay da nên nhìn không thấy bộ dạng bàn tay. Bao tay màu đen ở dưới ánh đèn lờ mờ của hành lang quả thực như vô hình. Nếu như không chú ý thì nhất định sẽ thét chói tai rồi.

Viên kẹo trái cây màu cam được bao bọc bằng loại giấy gói trong suốt rẻ tiền. Nó nằm ở trong lòng bàn tay của Thương Khâu lại không còn như đồ giá rẻ, trong nháy mắt tăng cao giá trị lên. Quả nhiên lực hấp dẫn của nam thần là rất lớn.

Lần đầu tiên được người khác tặng kẹo trái cây, lại nhìn có vẻ rất quỷ dị, Tạ Nhất hơi chần chờ, rồi vẫn lễ phép đưa tay tới nhận.

\”Cảm ơn.\”

Thương Khâu không nói gì nữa, chỉ hơi gật đầu chào Tạ Nhất, rồi lập tức đóng cửa phòng lại. Cùng với tiếng đóng cửa, Tạ Nhất còn nghe được giọng trầm thấp của Thương Khâu nói một câu:

\”Ngủ ngon.\”

Đã ba giờ sáng, ngày mai còn phải dậy sớm đi làm, Tạ Nhất nhanh chóng đi tắm rửa chuẩn bị ngủ.

Sau khi tắm rửa thay áo ngủ, vừa lau tóc đi ra, Tạ Nhất nhìn mấy thứ trên bàn. Hôm nay là một ngày kỳ lạ, người tới ăn sau nửa đêm tuy không ít, còn có vài vị khách không chỉ quái quái, còn ăn chịu.

Trên bàn đặt bốn món đồ vật: một hũ tro cốt màu đen, một sợi dây màu đỏ có vàng bao bọc, một tấm danh thiếp, còn có một viên kẹo trái cây.

Tạ Nhất có chút ngạc nhiên, đi tới đưa tay đụng nhẹ vào hũ tro cốt, sau đó chậm rãi mở ra. Khi hũ tro cốt mở ra, Tạ Nhất đột nhiên cảm giác được một luồng gió ập vào mặt, lạnh tới mức Tạ Nhất phải hí mắt.

Luồng gió này rất nhanh, trong chớp mắt đã không thấy. Tạ Nhất còn tưởng rằng là mình bị ảo giác, lại cúi đầu nhìn bên trong hũ. Là một cái hũ rỗng, nói không chừng dùng ướp dưa muối. Không có tro cốt, cặn bã cũng không có, nhưng mà bên trong lại lóe lóe sáng ánh vàng.<HunhHn786>

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.