BẠN ĐANG ĐỌC
Tác giả: Giang Ngư
Tên truyện: Thiên sứ gãy cánh
Lịch đăng: rãnh mới đăng
Thể loại: HE, nguyên sang, hiện đại, ngược luyến tàn tâm, 3P, caoh. [Pls cân nhắc thật kỹ lưỡng trước khi đọc.]
Văn án:
Thạch Thanh Hạ thực tế là một thiên thần.
Tốt bụng, dễ…
Kết thúc rồi à? Tôi còn sống sao?
Tỉnh lại sau cơn cực khoái, tôi tự hỏi chính mình. Nhìn thấy đôi song sinh trần truồng ngồi bên mép giường quan sát mình, tôi đã có câu trả lời: Tôi vẫn còn sống, nhưng sự thật đáng sợ tàn khốc vẫn chưa kết thúc.
\”Bảo bối, bộ dạng thảm hại của em thật khiến đàn ông dục hỏa sôi trào.\”
Triệu Nghi Hiên nhẹ nhàng ôn nhu vén đi vài sợi tóc dính ướt mồ hôi trên mặt tôi, nhưng lời nói phun ra khỏi miệng lại ngập tràn tà ý.
\”Quả thực, bộ dạng như vậy thật khiến chúng tôi không muốn rời khỏi thân thể em, chính em không phải cũng rất thích sao?\”
Bàn tay to của Triệu Nghi Bác đột nhiên nắm lấy mái tóc dài của tôi, cố định đầu tôi, buộc tôi đưa mắt nhìn thẳng tấm gương cực lớn gắn trên trần nhà.
\”Đau…………\”
Trên da đầu truyền đến đau đớn khiến tôi không thể không ngoan ngoãn nhìn lên tấm gương sáng trên trần nhà.
Tấm gương phản chiếu một thiếu nữ khỏa thân với làn da trắng như tuyết. Hai chân cô xấu hổ mở ra, chất nhầy mỏng không ngừng chảy ra từ nơi giao nhau bí ẩn giữa hai chân, dính ướt lông đen bóng mềm mại, dọc theo đùi chậm rãi chảy xuống. Vòng eo trắng như tuyết và khuôn ngực đầy đặn hiện đầy những vết nhéo xanh tím. Hai cánh tay mảnh khảnh duỗi ra ở hai bên thân thể, bị dây thừng trói chặt trên giường lớn vào hai bên cột giường. Chất nhầy trắng dính trên khuôn mặt nhỏ nhắn lớn chừng bàn tay, đôi môi đỏ mọng ẩm ướt sưng như anh đào chín đỏ, tỏa ra hương vị ngọt ngào hấp dẫn mê người. Tóc dài tán loạn dưới thân, tóc đen nhánh viền với da càng thêm tuyết trắng. Vài sợi mái tóc dính bết trên khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi.
Đây là hình ảnh thiếu nữ bị tàn phá thảm thương đầy dâm mỹ.
\”Không … không phải tôi … không phải tôi …\”
Điều này thách thức giới hạn, khiến tôi không cách nào tiếp nhận được. Tôi đã khóc, và nhắm nghiền mắt, cố gắng xóa đi hình ảnh gần như đã hằn sâu trong tâm trí mình.
\”Bảo bối, em vẫn không chịu chấp nhận hiện thưc.\”
Bọn hắn thở dài bên tai tôi.
Đây không phải là sự thật! Thực sự không phải! Chỉ là một cơn ác mộng! Trong lòng tôi lớn tiếng hô hào.
Tuy nhiên, trên thân thể truyền đến nỗi đau, và cảm xúc ấm áp lại lần nữa ập đến buộc tôi không cách nào tiếp tục lừa dối chính mình được nữa.
Đây là thực! Không phải là mơ!
Tôi tuyệt vọng bất đắc dĩ mở mắt ra, nhưng điều khiến tôi càng tuyệt vọng hơn nữa là biểu tượng đàn ông vừa được phát tiết một lần nữa nhô lên cao, trong ánh mắt tàn nhẫn bọn hắn còn hiện lên dục vọng dâm đãng.
\”Không … các người không phải mới …\”
Tôi co người lại vì kinh hãi, nhưng tấm ván giường phía sau lưng khiến tôi không còn đường lui.
\”Bảo bối, có phải em đã đánh giá quá thấp chúng tôi không? Nếu không phải vì đây là lần đầu của em, bọn tôi đã không buông tha cho em nhanh như vậy.\”
Bàn tay của Triệu Nghi Hiên vươn ra chạm vào hạ thể vẫn còn ướt át, chậm rãi trêu chọc thân thể mẫn cảm của tôi.