BẠN ĐANG ĐỌC
[ Nhân Vật Phản Diện Ốm Yếu Không Muốn Nỗ Lực ]
Tác giả: Lộc Thập
Editor: Sâm Sâm
WordPress: tumosam.home.blog
Thể loại: Đam mỹ, xuyên sách, hiện đại, niên hạ, đoàn sủng, chủ thụ, HE, 1×1
Thụ cá ướp muối, ôn nhu ngốc ngếch x Công chó săn nhỏ phúc hắ…
#1×1
#chủthụ
#hiệnđại
#niênhạ
#xuyên-qua
#xuyênsách
#đammỹ
#đoảnsủng
Tác giả: Lộc Thập
Edit: Sâm Sâm
***
Tạ Hà trầm mặc: \”Cậu đã nói với người rồi.\”
\”Vậy —— thỏa mãn đam mê nhỏ có thể nói cho người của con một chút?\”
Tạ Hà không nói lời nào, cảm thấy sở thích của cún nhỏ Tạ thật là kỳ lạ, vẫn đang cố gắng mặc cả với đối phương: \”Một ngày lâu lắm, nửa ngày được không?\”
\”Không được.\” Tạ Hành Dữ không nhượng bộ \”Nếu chú nhỏ không đồng ý, có lẽ con sẽ đổi trừng phạt khác đó.\”
Tạ Hà nghe xong lập tức kinh hãi, một ngày làm người mù ngoại trừ \”nhàm chán\” ra thì không có chỗ hỏng nào khác, nếu đổi trừng phạt khác…
Thầy Tạ nghiến răng đồng ý: \”Một ngày… thì một ngày.\”
Thấy anh đồng ý, Tạ Hành Dữ hơi nhướng mày: \”Con đáng sợ như thế sao? Chú nhỏ không phải nghĩ rằng hình phạt của con là điều gì đó không thích hợp với trẻ con đấy chứ?\”
Tạ Hà ngửa đầu đối mặt với cậu, thầm nói chẳng lẽ không phải?
\”Chú nhỏ đồng ý hẹn hò với con.\” Tạ Hành Dữ ngồi xuống cạnh anh \”Kết nối của chúng ta không phải cũng nên đi sâu hơn một chút sao? Chỉ dừng lại ở hôn môi thôi không khỏi có hơi xa lạ quá rồi.\”
Tạ Hà: \”…\”
Này không phải là suy nghĩ không thích hợp với trẻ con sao!
Anh dịch người về sau theo bản năng thì Tạ Hành Dữ lại nói: \”Nhưng mà chắc chắn phải đợi nuôi tốt cơ thể chú nhỏ rồi lại nói —— Đi rửa tay thôi, chuẩn bị ăn cơm.\”
Tạ Hà thở phào một hơi, thầm nói thôi vẫn là không nên nuôi anh tốt đi. Mới hôn môi thôi anh cũng đã không chịu nổi rồi, còn muốn thêm một bước kết nối \”sâu hơn\” gì nữa…
Muốn sâu đến đâu hả?
Bây giờ đã là giữa trưa, hiếm khi Tạ Cẩn có thể về để ăn cơm. Đáng tiếc chỉ có mỗi y trở về, Lâm Vãn không về cùng y.
Tạ Hà vừa ngồi xuống bàn ăn thì nghe thấy giọng nói của Tạ Cẩn: \”Sao em vẫn bịt mắt? Nghiêm trọng như vậy sao?\”
Tạ Hà không biết đối diện còn có người, huống chi Tạ Cẩn vừa trở lại, nghe thấy giọng nói của y thì sửng sốt, chiếc đũa trong tay trực tiếp rơi xuống bàn: \”Anh cả?\”
\”Ừ.\” Tạ Cẩn đáp, không yên tâm nhìn vào mắt anh \”Bác sĩ Khương nói cho anh chỉ là làm giải phẫu laser ở mắt, sao lại… Bác sĩ yêu cầu bịt mắt à?\”
\”A.\” Tạ Hà vô cùng xấu hổ \”Không phải, là vì…\”
\”Vì chú nhỏ bây giờ đeo kính cũng không nhìn thấy rõ. Đôi mắt lại dễ mệt mỏi nên dứt khoát che lại để mắt được nghỉ ngơi đầy đủ.\” Tạ Hành Dữ \”có lòng tốt\” thay anh giải vây, nghiêm trang nói \”Cha đừng lo lắng nữa, không phải buổi chiều cần đến công ty sao, mau ăn cơm đi.\”
Tạ Cẩn nửa tin nửa ngờ, nhìn con trai mình rồi lại nhìn vành tai hồng nhạt khả nghi của em trai mình. Y vẫn cảm thấy chuyện không đơn giản như \”để mắt được nghỉ ngơi\”.


