BẠN ĐANG ĐỌC
[ Nhân Vật Phản Diện Ốm Yếu Không Muốn Nỗ Lực ]
Tác giả: Lộc Thập
Editor: Sâm Sâm
WordPress: tumosam.home.blog
Thể loại: Đam mỹ, xuyên sách, hiện đại, niên hạ, đoàn sủng, chủ thụ, HE, 1×1
Thụ cá ướp muối, ôn nhu ngốc ngếch x Công chó săn nhỏ phúc hắ…
#1×1
#chủthụ
#hiệnđại
#niênhạ
#xuyên-qua
#xuyênsách
#đammỹ
#đoảnsủng
Tác giả: Lộc Thập
Edit: Sâm Sâm
***
Hai người đồng thời dừng lại, Tạ Hà lập tức kéo giãn khoảng cách với Tạ Hành Dữ. Anh nhìn thấy Lâm Vãn cũng xuất hiện ở phía sau Tạ Cẩn: \”Tiểu Hà không sao chứ? Nghe nói em bệnh rất nặng nên anh trai em gấp gáp vội vàng trở về.\”
Tạ Hà cười bất đắc dĩ: \”Em không sao, lại làm anh cả chị dâu phải lo lắng rồi.\”
Đương nhiên Tạ Cẩn không tin lời anh nói, đi thẳng đến giường bệnh dùng mu bàn tay áp vào trán anh, nhướng mày: \”Không phải đang sốt thế này sao? Đây mà gọi là không sao?\”
Tạ Hà không dám hé răng.
Tạ Cẩn rất tức giận, toàn thân bao phủ áp suất thấp. Y nhìn thoáng qua thấy chưa truyền dịch xong, khẽ gọi Tạ Hành Dữ: \”Con đi ra đây với cha.\”
Tạ Hành Dữ vừa muốn đuổi theo thì đột nhiên Tạ Hà gọi Tạ Cẩn lại: \”Anh cả! Đừng làm khó Tạ Hành Dữ, thật sự không trách cậu ấy.\”
Tạ Cẩn nhìn anh một cái, không nói gì xách con trai ra khỏi phòng bệnh.
Hai cha con đứng ở hành lang, kỳ lạ là Tạ Cẩn không quở trách cậu, mà thăm hỏi về bệnh tình của Tạ Hà một chút. Đương nhiên Tạ Hành Dữ không dám giấu giếm, nói hết đầu đuôi gốc ngọn thì thấy Tạ Cẩn đau đầu xoa xoa giữa mày: \”Thằng nhóc con thật là…\”
Tạ Hành Dữ lùi về sau một bước theo bản năng, đề phòng cha cậu đánh cậu. Nhưng Tạ Cẩn thì chậm chạp không có động tác tiếp theo, dường như thật sự nghe lời của Tạ Hà: \”Rốt cuộc vì sao hai đứa cãi nhau?\”
Tạ Hành Dữ nghĩ một hồi nhưng cuối cùng cũng không nói chuyện nhật ký ra cho y: \”Thật sự không có gì, đã nói rõ ràng rồi. Con hiểu lầm chú nhỏ thôi.\”
\”Vậy chú nhỏ còn bênh vực cho con à?\” Tạ Cẩn khó hiểu, không biết do em trai mình quá mềm lòng hay do nguyên nhân gì khác. Nhưng hiện tại y cũng không còn tâm trạng truy cứu nữa \”Tóm lại, rốt cuộc con có thể chăm sóc tốt cho chú con hay không? Cha có thể yên tâm giao em trai của cha cho con không? Con cho cha một câu trả lời chắc chắn đi.\”
\”Có thể.\” Tạ Hành Dữ đột nhiên ngẩng đầu, giọng điệu đặc biệt kiên quyết \”Con có thể.\”
Nhìn thấy ánh mắt chân thành tha thiết và vẻ mặt nghiêm túc của cậu, lúc này Tạ Cẩn mới dần dịu đi: \”Quý này công ty rất bận, cha và mẹ con không có nhiều thời gian để về nhà. Ông nội con cũng nửa về hưu rồi. Người có thể nói chuyện với chú nhỏ của con cũng chỉ có con. Khó khăn lắm chú mới làm hòa với chúng ta, hãy cho chú thêm nhiều cơ hội, chăm sóc một chút, nghe chưa?\”
Tạ Hành Dữ nghe y nói đến đây bỗng nhiên nhớ ra nội dung cuốn nhật ký, thầm nói thật sự \”rất khó khăn\”, không khỏi càng cảm thấy có lỗi: \”Vâng.\”
Cảm xúc Tạ Cẩn hoàn toàn dịu xuống hẳn, lại mang tính tượng trưng quan tâm đến việc học của con trai: \”Mấy ngày nay con đều ở bệnh viện, bên phía trường học thì sao?\”
\”Con đã xin phép thầy cô nghỉ rồi, con sẽ tự học chương trình học. Đợi đến khi thân thể chú nhỏ khỏe lên một chút thì con sẽ đi học, tan học xong sẽ về với chú.\”


