BẠN ĐANG ĐỌC
Hán Việt: Song Tính Mãnh Nam Bị Thao Tới Mang Thai (双性猛男被肏到怀孕)
Tác giả: Lông Mày Rậm (粗眉毛)
Thể loại: SONG TÍNH, sản nhũ, sinh tử, cao H, minh tinh, ngựa đực, có tình tiết hạ dược (bị bỏ thuốc), quân bỉ, vừa yêu vừa ghét.
\”Quân bỉ\”: ở đây chỉ những n…
#1×1
#caoh
#dammy
#nhiềucp
#songtính
Chương 5: Thích anh ch!ch em như vậy không? Được con c*c bự của anh ch!ch sướng không hả?
Lúc này cả người Lục Thiên Hạo nằm trên người Trịnh Hoằng Nghị, nghe thấy Trịnh Hoằng Nghị nói muốn xem bướm của anh, lập tức hoảng sợ, giãy giụa muốn xuống khỏi người Trịnh Hoằng Nghị. Nhưng lực tay đang giữ lấy anh của Trịnh Hoằng Nghị là quá lớn, hắn lại cực kỳ xảo quyệt dùng quy đầu bự không ngừng đâm vào điểm nứng của anh, ch!ch anh đến mức cả người mềm nhũn, không có sức lực để chạy trốn, cả người vừa lo lắng vừa hoảng sợ.
\”Cậu. . . . . . . . Muốn ch!ch thì ch!ch, đừng sờ lung tung!\” Lục Thiên Hạo giãy giụa yếu ớt nói.
\”Đã đồng ý để anh ch!ch rồi, vậy sao sờ tí lại không được?\” Trịnh Hoằng Nghị ôm Lục Thiên Hạo xuống, ngón tay thon dài vuốt ve lên xuống chỗ đáy chậu của Lục Thiên Hạo. Cái xúc cảm kia, có vẻ mềm mại, cũng có vẻ trơn trơn ướt ướt, không hề giống với đáy chậu một chút nào. Hơn nữa, sao lúc sờ vào lại cảm giác như có một cái khe nhỉ?
Tim Lục Thiên Hạo đập như trống, lo lắng tới mức cả người cứng ngắc. Kỳ thật bướm của anh còn mẫn cảm hơn nhiều so với lỗ đít, khi ngón tay của Trịnh Hoằng Nghị vuốt ve hai môi l*n, cả người anh đều nhũn ra, bướm lại không chịu được kích thích như vậy, chỉ sau vài lần vuốt ve nhẹ nhàng mà đã bắt đầu ướt, một chút mật nước sền sệt chảy ra từ khe hở giữa l*n.
Ngón tay của Trịnh Hoằng Nghị dính phải mật nước chảy ra từ bướm, trong lòng càng cảm thấy kỳ lạ. Hắn đưa tay lên mũi ngửi ngửi, thấy một mùi rất đặc biệt, không thể nói rõ được đó là mùi hương gì, nhưng cảm thấy rất dễ ngửi, mang theo một chút ngòn ngọt mê hoặc lòng người, khiến cho người tay say đắm không thôi.
\”Rốt cuộc em giấu thứ gì ở chỗ này vậy?\” Trịnh Hoằng Nghị tò mò vô cùng, nhưng khi tầm mắt của hắn xuống từ bả vai của Lục Thiên Hạo thì chỉ thấy đám lông mu dày đặc giữa háng, gậy thịt cứng rắn đứng thẳng và hai viên tinh hoàn hồng hào mà thôi. Phong cảnh chỗ đáy chậu hoàn toàn bị gậy thịt và tinh hoàn che lấp, từ góc nhìn của hắn căn bản không thể thấy được.
\”Không. . . . . . . Không có gì!\” Lục Thiên Hạo gắng sức đè nén sự lo lắng và bối rối của mình ở trong lòng, dùng giọng bình tĩnh nhất có thể nói: \”Cậu muốn ch!ch thì nhanh lên chút, không phải cậu rất thích phía sau của tôi sao? Tôi sẽ kẹp cậu chặt thêm chút nữa, cậu mau bắn đi!\”
\”Sao giờ lại phối hợp như vậy? Vừa nãy không phải còn ngoan cố chống cự sao? Nhất định là có điều kỳ lạ!\” Trịnh Hoằng Nghị nói chắc nịch, ngón tay lại sờ vào bướm của Lục Thiên Hạo lần nữa. Lúc này mục tiêu rất rõ ràng, hắn chạm luôn vào khe hở kia, thử vuốt ve nhẹ nhàng vài cái, dường như phát hiện khe hở kia có thể vạch ra được, Trịnh Hoằng Nghị như phát hiện ra vùng đất mới, ngón tay hơi dùng sức ấn vào.
Hai môi l*n mềm mại cứ thế bị tách ra, ngón tay của Trịnh Hoằng Nghị rơi vào một nơi mềm mại ấm áp, bên trong vừa ẩm ướt dính dính, vừa có thể cảm nhận rõ ràng có chất lỏng chảy ra, lại cắm vào bên trong thêm một chút, dường như chạm phải một cái miệng lỗ nhỏ.
Rốt cuộc đây là thứ gì?
Lòng hiếu kỳ của Trịnh Hoằng Nghị dâng cao, ngón tay móc nhẹ tại nơi miệng lỗ một cái.