[Hoàn] Mặc Nhận – Nhạc Thiên Nguyệt – Chương 07: Cứng rắn – Đọc Truyện Đam Mỹ Hoàn​
// qc

[Hoàn] Mặc Nhận – Nhạc Thiên Nguyệt - Chương 07: Cứng rắn

Mặc Nhận – Nhạc Thiên Nguyệt
Edit: chi

Chương 07: Cứng rắn

Sáng hôm sau, chân trời ảm đạm mới vừa nhú lên một tia ban mai, Sở Ngôn đã mở mắt. Hắn nghe tiếng hô hấp bên cạnh cố tình đè thấp, biết Mặc Nhận đang tỉnh.

Sở Ngôn cong môi, nhớ đến lần đầu tiên gặp Mặc Nhận, khi đó ám vệ nhỏ tuổi trong bộ y phục màu đen quỳ gối bên dưới, nhìn lén hắn một cách trắng trợn.

Điện chủ đột nhiên nghiêng nửa người hướng về phía Mặc Nhận: \”Sao không ngủ một chút đi?\”

Thanh niên bên gối lập tức mở mắt, vẻ mặt như vừa phạm phải tội ác tày trời, vội quỳ gối ngồi dậy: \”Thuộc hạ không dám! Xin cho thuộc hạ hầu chủ thượng dậy…\”

Sắc mặt Sở Ngôn tối sầm…

\”Không cần.\” Gân trán hắn giật giật, nhớ đến vết thương của Mặc Nhận mới nhịn không tát người này trở lại giường, \”Vẫn còn sớm, ngươi an ổn ngủ thêm đi.\”

Sở Ngôn đối xử với thuộc hạ xưa nay đều có vài phần nghiêm khắc, người càng thân cận thì càng phải tuân thủ quy củ. Không nói đến trước kia quan hệ giữa hắn và Mặc Nhận vô cùng tốt, thị vệ xưa nay vẫn luôn là người biết chừng mực, chủ thượng đã ôn tồn dặn dò một câu đến hai lần, theo lý y cũng nên thức thời rồi.

Nhưng lúc này, Mặc Nhận lại trầm mặc một chút: \”Chủ thượng có việc cần làm sao.\”

Sở Ngôn không đáp, thầm nghĩ người này vẫn luôn nhạy bén như vậy.

Chủ thượng không đáp, hiển nhiên là y nói đúng rồi. Mặc Nhận cắn răng, quỳ ở trên giường, nghiêm túc nói: \”Xin… Xin cho thuộc hạ theo hầu.\” Trên mặt y vẫn miễn cưỡng duy trì lớp ngụy trang bình tĩnh, mà lời ra khỏi miệng lại có chút run rẩy.

\”…\”

Sở Ngôn không vui mà cau mày, vẻ mặt thâm sâu khó dò.

Áp suất không khí xung quanh Cửu Trọng Điện chủ giằng co một hồi, càng lúc càng thấp, hắn đột nhiên không chút dấu hiệu nào mà duỗi tay.

—— Áp bàn tay lên gương mặt thị vệ.

Mặc Nhận tròn mắt nhìn hắn.

Mới nãy còn tưởng chủ thượng muốn tát y một bạt tai…

Nắng ban mai trong trẻo chiếu rọi tấm chăn bông gấp khúc cùng với đôi chủ tớ đang một quỳ một ngồi trên giường.

Sở Ngôn nhéo má Mặc Nhận, kiên định nhìn y, đột nhiên nói từng chữ: \”Sao ngươi lại ngang ngược như vậy?\”

Giọng điệu không hề gay gắt mà có chút bất đắc dĩ: \”Xem tính tình của ngươi đi, nếu học được cách mềm mỏng, học cách nói lời hay, học cách thức thời… không chừng có thể bớt chịu tội, bớt bị phạt.\”

Mặc Nhân sửng sốt, theo bản năng nói: \”Thuộc hạ biết sai.\”

Y không thể tưởng tượng được chủ thượng sẽ nói với mình những lời này. Y cũng chưa từng thấy chủ thượng dùng giọng điệu này nói chuyện với bất kỳ ai khác.

//qc
//QC2
Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.