|
Cô gái vừa tắm xong, trên người phảng phất hương sữa tắm ấm áp, ẩm ướt, mái tóc bông xù mềm mại. Tóc nàng không dài, vừa qua cằm, mỗi khi khẩu giao, ngọn tóc cứ cọ qua cọ lại vùng bụng dưới của hắn. Hắn sẽ hít vào một hơi thật sâu, luồn năm ngón tay vào chân tóc nàng, túm lấy tóc và ưỡn hông đẩy sâu hơn.
Tiểu Quân giờ đã không còn bị sặc nữa. Nàng há to miệng, cố gắng điều chỉnh hơi thở, tay chống sofa, dùng lưỡi bao bọc nuốt sâu vào.
Nàng ngước mắt quan sát phản ứng của hắn, muốn nhanh chóng làm hắn bắn một lần để có thể bớt phải làm thêm lần nữa. Vì thế, ngay từ đầu nàng đã bao trọn quy đầu một cách tỉ mỉ, dùng lưỡi lướt qua lướt lại lỗ sáo. Khi nuốt toàn bộ vào trong, vành mắt nàng đỏ hoe vì cố gắng, nhìn ra được nàng đã dùng hết sức lực để tiếp nhận đoạn côn thịt kia.
Ánh mắt ấy chính là xuân dược vô hình mà nàng gieo vào lòng hắn. Dương vật đột nhiên nhảy lên một chút trong miệng nàng, quy đầu thẳng tắp chạm đến vòm họng mềm mại. Tiểu Quân bỗng nhiên ưỡn lưng lên như một chú mèo xù lông, rời ra và nôn khan.
“Ách…”
Dòng nước bọt dài mảnh đứt quãng giữa môi nàng và đỉnh thịt đỏ tươi của hắn, một chuỗi dài nhỏ giọt xuống thảm.
Nàng theo bản năng dùng tay lau vội trên mặt đất, không muốn làm bẩn tấm thảm lông dài đắt tiền và sạch sẽ.
“Bị sặc à?” Hắn đưa tay gần như che kín nửa khuôn mặt nàng, lau sạch nước bọt còn vương trên cằm nàng, “Nuốt nhanh vậy, em muốn ăn thịt tôi sao?”
Tiểu Quân lắc đầu, ho khan rất nhiều tiếng.
Bạc Tấn Sâm kéo nàng lên, đặt nàng ngồi quỳ gối bên phải mình. Nàng tưởng hắn muốn mình tiếp tục khẩu giao, vừa cúi mặt xuống đã bị hắn đẩy về phía trước một chút, mất thăng bằng ngã úp mặt vào giữa hai chân hắn, khẽ kêu lên. Bộ ngực mềm mại và dương vật nóng bỏng, ướt đẫm của hắn chạm nhau.
Tư thế này nàng cũng đã quen thuộc. Chỉ cần nàng ưỡn mông cao lên, hắn sẽ vỗ vào hai bên mông vài cái, sau đó để nàng ngồi trên đùi hắn, \”làm\” nàng từ phía sau, xuyên qua cặp mông hồng hào.
Mỗi công việc đều như vậy, sau khi quen thuộc thì trở nên làm việc có nề nếp, nàng đã rất ít khi hoảng loạn mất bình tĩnh. Đồng thời nàng cũng lo lắng mình sẽ mất đi cái vẻ vụng về, hồn nhiên ban đầu, khiến hắn không còn muốn chi tiền cho nàng nữa.
Tiểu Quân nhận ra điểm này, dùng mu bàn tay che mông mình lại, “Đừng đánh em, em còn đau mà.”
“Chưa nói muốn đánh em.” Bàn tay hắn nhẹ nhàng đặt lên một bên mông nàng, đường cong ôm sát, bao lấy đường cong sưng đỏ. “Cái này mà đã đau rồi sao? Còn chưa đỏ nữa mà.”
“Màu hồng cũng là đỏ. A!”
Bạc Tấn Sâm lại đánh nàng một cái.
Giờ thì đỏ rồi, năm ngón tay hắn khẩy vào bên mông đã ửng đỏ, “Da em làm bằng gì vậy? Hả? Chỉ cần khẽ vỗ một cái là đã đỏ rồi.”
Tiểu Quân ngoan ngoãn nằm sấp xuống, hai cánh tay đan vào nhau kê dưới mặt, không có chút ngại ngùng nào mà nịnh nọt hắn: “Trước kia không như vậy, là anh dạy dỗ tốt đấy.”